“Cho tới bây giờ, tôi còn nhớ tâm tình lúc đó.
Mùa hè năm ngoái, tôi liền đi qua hang núi kia, ở bên trong đợi rất lâu.
Bên trong còn có con dơi.”
Kỷ Tiểu Yêu thật lâu chìm trong hồi ức.
Trong đôi mắt có điểm sáng ướt át.
Kha tổng đứng dậy kéo rèm cửa sổ, trầm mặc rời khỏi phòng.
Hắn có chút không muốn bị tâm tình như vậy cảm hoá, sẽ khiến hắn nhẹ dạ.
Hắn đã bắt đầu hối hận, nếu như dự định ăn một con dê, tại sao muốn đi nghe chuyện cũ một con dê.
Nhưng hắn không nhịn được hiếu kỳ, từ trong sơn động đi ra hai đứa nhỏ, sau năm tháng đó bên trong liền trải qua cái gì, cuối cùng thì thế nào sinh ly tử biệt?
Tâm tình mâu thuẫn như vậy, một chỗ thần kinh xúc động bên trong đầu óc hắn đã thật lâu không sử dụng, làm hắn cảm thấy được mình ngu xuẩn như tuổi trẻ.
“Đinh, coong…”
Đồng hồ báo thức tượng gỗ góc phòng khách nhẹ nhàng tấu vang.
Ban đêm mười một giờ.
Kha tổng tắm rửa qua, nằm dài trên giường.
Gối lên cánh tay, lật xem điện thoại di động, tình cờ nhìn sang ngoài cửa sổ.
Đồng hồ báo thức gõ sau mười hai giờ, thời điểm đang chuẩn bị đóng lại đèn giường, đột nhiên —— nghe thấy một trận tiếng vang kỳ quái.
Kha tổng trong nháy mắt có chút cảnh giác.
Âm thanh là từ gian phòng Kỷ Tiểu Yêu truyền đến, tiếng xột xoạt va chạm, rất nhẹ lại rất rõ ràng, chính là nghe không ra đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-rot-cuc-den-tu-thu/2052819/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.