Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Nghe Cố Thầm nói vậy, ánh mắt lịch sự rời đi của Lệ Đình Khâm lại quay về phía anh, chỉ thấy đôi mắt đẹp của thanh niên chứa đựng nụ cười nhẹ, không biết câu nói này là vô tình hay cố ý.
Nhận ra điều này, Lệ Đình Khâm lại cảm thấy rất thú vị, cũng cười một chút, ánh mắt không còn tránh né nữa, tiện tay giúp Cố Thầm thu dọn trang phục diễn, nói: "Đúng là không phải mạo phạm nhưng anh nghĩ, có lẽ em cũng chưa sẵn sàng thực sự trở thành bạn đời của anh?"
Nghe vậy, Cố Thầm nhướng mày. Với người như Lệ tổng, không phải là không dám nhìn, mà chỉ là một sự tôn trọng vô thức thôi.
Lệ Đình Khâm lại rất thông cảm nói: "Không còn sớm nữa, A Thầm, em đi tắm trước đi, không phải em muốn nghỉ ngơi sớm sao?"
Sinh ra trong gia đình như vậy, Lệ Đình Khâm đối mặt với nhiều cám dỗ, không phải chưa từng thấy sự xa hoa, trụy lạc, tình nhân khắp nơi... nhưng để duy trì một mối quan hệ lành mạnh và đúng đắn thực sự rất khó, bây giờ anh lại rất kiên nhẫn.
"Đúng vậy, đi tắm trước thôi." Cố Thầm lại tùy tiện chọn một phòng.
Thấy Cố Thầm đi vào, Lệ Đình Khâm mới gọi trợ lý Trần vào, nói: "Đem bộ trang phục diễn này đi giặt sạch, đưa về Biệt thự Tùng Hạc, bảo quản cẩn thận."
Nhưng đột nhiên anh nhớ đến những đoạn văn kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701968/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.