Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Họ đã quay lại khu vực phòng ngủ, nhìn chiếc giường đôi ngăn nắp đã lâu không có ai ngủ, ý nghĩ của Lệ Đình Khâm không cần nói cũng rõ.
Cố Thầm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ sát đất: "Chỗ này quả thật rất rộng rãi..." Anh dừng lại.
Lệ Đình Khâm chỉ thấy, trước mặt anh là một thanh niên thái độ ung dung, mỉm cười nói: "...cũng được thôi."
"Dù sao, tôi đã quen ngủ giường của Lệ tổng rồi." Mu bàn tay trái của Cố Thầm vuốt qua bộ chăn ga mềm mại bằng lụa thật, nhẫn cưới trên ngón áp út để lại một vết hằn rõ ràng trên đó.
Lệ Đình Khâm cúi đầu nhìn động tác trên tay của anh, thấp giọng hỏi: "Ý anh là sao?"
Sau đó, anh quan sát thấy khóe môi Cố Thầm nhếch lên một chút, trả lời: "Ở nhà tổ, điều này cũng coi như là chia sẻ không gian của Lệ tổng mà?"
Nghe được câu trả lời này, Lệ Đình Khâm vô thức nuốt nước bọt.
Khác hẳn với tình trạng lâu ngày không có người ở của biệt viện này, căn phòng ở ngôi nhà tổ là không gian riêng tư anh đã sống từ khi còn trẻ. Nhưng A Thầm ở ngôi nhà tổ đã nhiều lần ngủ trên giường của anh...
Đột nhiên nhận ra mình đã kết hôn, ánh mắt của Lệ Đình Khâm trở nên sâu lắng: "Vậy thì tốt."
"Nệm của tôi đều được tùy chỉnh theo thói quen của tôi, nếu anh không thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701969/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.