Nhà máy cơ khí IZHMEK/pháo đài được phục chế, Izhevsk, Nga
Ngày 14 tháng 11 năm 1991, 10h41′
56.819 ° N, 53.2324 ° E
Âm thanh đôi giày Kirza chà sát trên sàn bê tông đánh thức Artem Dzyuba khỏi giấc ngủ say mèm của mình. Đôi mắt hốc hác của ông hướng về phía cửa khi ông ta lịu khịu đứng dậy từ bàn làm việc. Ông đã thiếp đi được bao lâu rồi? Ông không biết. Một trận chiến đang nổ ra ngay ngoài kia, ngay khi ông ta đang say ngủ trong căn phòng làm việc không cửa sổ của mình. Ông nghĩ rằng Phó Chỉ huy của mình-Thiếu tá Anton Smolov-sẽ xử lý được mọi việc mà thôi. Dzyuba bị ốm; ông còn không lết nổi ra khỏi giường-đó là những gì ông nói với mọi người để ngụy trang cho sự vắng mặt ngày hôm nay.
Những đôi giày Kirza kia thật là phiền phức. Những thứ giày nhái da lợn được dệt từ nhiều lớp vải rẻ tiền đó là một trong hàng ngàn thứ ông ghê tởm ở trong cơ sở này. Ông căm khẩu súng kết hợp IZh-56, một loại súng săn đáng lẽ không nên có chỗ trong thực chiến. Ông ghét miếng bánh mì khốc lãnh, vô vị mà ông phải nuốt mỗi đêm chỉ để giữ cho mình tiếp tục thở. Ông hận vụ hỏa hoạn Izhevsky Zavod vào ngày 18 tháng 5 năm 1980, những ngọn lửa đã nuốt trọn tới chiếc máy chế tạo súng cuối cùng của công xưởng, những chiếc máy đáng lẽ ra có thể được dùng để sản xuất những khẩu súng trường mà ông đang rất cần.
Ông ghét cuộc chiến này, một cuộc chiến mà ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cuoi-cung-tren-trai-dat/2907055/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.