“Đúng có chút việc phải sang bên kia một chuyến.” Mạc Lặc Nghị Phàm ngắn gọn nói bởi vì việc mà hắn muốn xử lý, vẫn đang là chuyện về vòng cổ. Hắn muốn tới Italy để lấy bản sao hộ chiếu của chủ nhân két bảo hiểm, sau đó lấy thứ gì đó trong két ra, xem xem rốt cuộc là cái gì lại khiến ọi người kia tranh đoạt khốc liệt như vậy.
“Có phải là sự việc lần trước hay ko?” Lâm Duyệt hỏi , tuy rằng nàng không biết chuyện lần trước là gì và có kết quả chưa, nhưng nàng biết là chuyện này rất nguy hiểm, không phải vậy thì LEE sẽ không vô duyên vô cớ mà mất mạng. Mạc Lặc Nghị Phàm có thể gặp phải nguy hiểm hay không ? Nàng thật sự rất lo lắng.
“Duyệt Nhi, em yên tâm, anh sẽ cẩn thận.” Mạc Lặc Nghị Phàm vỗ về vai nàng an ủi nói, hắn biết Lâm Duyệt lại đàng lo lắng cho hắn, lại nghĩ tới sự kiện ở Los Angeles kia.
Lâm Duyệt nghĩ nghĩ, ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Nghị ca ca, cũng không thể đi muộn hơn một chút sao? Chờ em thi vào trường cao đẳng xong rồi cùng đi với anh được không? Em không muốn một mình ở trong nhà.” Nếu Lâm Duyệt là đang thanh tỉnh, nàng nhất định sẽ khinh bỉ khẩn cầu này của bản thân, rõ ràng nói muốn gây bất hòa với hắn, quên hắn, sau đó rời đi khỏi hắn….
Mạc Lặc Nghị Phàm cũng thật không ngờ nàng sẽ đưa ra yêu cầu này, trầm ngâm bắt đầu suy xét xem thế nào.
“Nghị ca ca, em còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-vi-thanh-nien/3237029/chuong-117.html