“Hắn ta hại em thành như vậy, em còn muốn biết hắn ta để làm cái gì?!” Quả nhiên, Diệp Tường Phi cũng nói ra những lời này, âm thanh lạnh lùng nói: “Cuộc sống của em, là bị hắn hủy hoại, em phải nằm ở đây 2 năm không thể ra khỏi cửa, cũng là do hắn làm hại!”
“Tường Phi, anh nhất định là hiểu lầm anh ấy!” Diệp Giai đánh gãy lời nói của hắn, nói: “Em tin rằng sự thật nhất định không phải như anh nói , không có khả năng anh ấy sẽ hại em!”
‘‘Hiện tại nam nhân kia là ai em cũng không biết, tại sao em có thể khẳng định chắc chắn mà nói ra những lời này chứ? Diệp Giai, em điên rồi sao?” Hai năm trước, cô cũng là như vậy mà bênh vực nam nhân kia, chết cũng không chịu nói cho hắn, cnam nhân kia là ai, đẫ làm chuyện gì với cô. Chỉ khăng khăng một mặt nói hắn tốt, cô yêu hắn đến mức nào!
“Em… Em chỉ là muốn biết!” Diệp Giai đô đô cái miệng nhỏ nhắn, xoay mặt căm giận mở miệng nói. Mượn đây là che dấu bối rối của cô, hiện tại cô không chỉ đã biết nam nhân kia là ai, còn gặp được hắn, nhưng là những lời này cô không thể nói cho hắn biết được!
“Tốt lắm, đừng dỗi, ngoan ngoãn không nên nghĩ ngợi gì cả, như vậy bệnh của em mới có thể tốt lên không phải sao?” Diệp Tường Phi hòa dịu hạ thanh âm, vỗ vỗ tay cô trấn an nói.
“Em chỉ biết bệnh của bản thân mình có thế nào cũng không thể tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-vi-thanh-nien/3237030/chuong-118.html