Lục Mỹ Đình gõ cửa phòng.
“Tiểu Bối, con dậy chưa?”
Không thấy Tiểu Bối trả lời, Lục Mỹ Đình mở cửa đi vào trong, bé con vẫn nằm trên giường ngủ ngon lành.
Cô bước đến ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp tựa thiên thần của Tiểu Bối, nhẹ nhàng hôn lên trán.
“Tiểu Bối ơi, dậy ăn sáng thôi.”
Tiểu Bối nghe thấy tiếng cô gọi liền mở mắt, mỉm cười.
“Tiểu Bối ngoan, dậy rửa mặt ăn sáng rồi cô đưa con đến trường nha.”
“Dạ.”
Lục Mỹ Đình buộc tóc gọn gàng cho Tiểu Bối rồi cùng Tiểu Bối xuống nhà dùng bữa.
Một lúc sau, ăn sáng xong, Lục Mỹ Đình nắm lấy tay Tiểu Bối, cô nhìn âu yếm:
“Tiểu Bối, cô có thứ này muốn tặng cho con.”
Tiểu Bối liền hào hứng, mỉm cười.
“Cô Mỹ Đình tặng gì cho con thế ạ?”
“Con đợi cô một chút, cô lên lấy rồi xuống với con ngay, nha?”
“Dạ, con chờ cô ở đây.”
Lục Mỹ Đình lên lầu, mở ngăn bàn lấy xuống chú gấu bông móc len mà bữa giờ cô đã tự tay làm.
“Tiểu Bối con nhắm mắt lại đi, cô muốn tạo bất ngờ cho con.”
Tiểu Bối nhắm nghiền mắt, gương mặt lộ rõ vẻ hào hứng.
“Rồi con mở mắt ra đi.”
“Oa, đẹp quá. Đáng yêu quá đi, cô tự làm sao?” Tiểu Bối nhận chú gấu bông từ tay cô, ôm gọn vào lòng.
“Tiểu Bối thích không?”
“Con thích lắm. Con sẽ khoe nó với các bạn, chắc là các bạn cũng sẽ thích lắm.”
Tiểu Bối ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-hop-dong-cua-con-gai-toi/3000072/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.