Từ lúc Chung Nguyên biết sự kiện anh và Sử Vân Hành “bị đính hôn” làdo Sử Tĩnh nói cho tôi biết, anh liền một mực chắc chắn rằng Sử Tĩnh có ý đồ với tôi, hơn nữa còn vô cùng tức giận, bởi vì thứ nhất, có đạo lígọi là không đụng đến vợ bạn (huống hồ là anh trai),thứ hai nữa là SửTĩnh làm thế là rất không đúng, là cạnh tranh không công bằng, đươngnhiên quan trọng nhất là, Tô Ngôn, Trương Húc có ý đồ với tôi thì khôngnói, một thằng nhóc tóc còn chưa dài hết mà cũng tham gia náo nhiệt cáigì.
Tôi thầm nghĩ Chung Nguyên đúng điên, rõ anh cũng biết Sử Tĩnh là đứa trẻ mới mọc tóc, nhỏ như thế làm gì đã biết gây sóng gió chứ? Huống hồgì bảo nó làm những chuyện có tính toán sâu xa. Một đứa nhóc thích dựadẫm vào cô giáo của nó có gì mà xấu, chỉ có vào miệng Chung Nguyên thìthành chuyện xấu thôi.
Thế nên tôi cố gắng biện hộ cho Sử Tĩnh, Chung Nguyên một chữ cũngkhông nghe vào, cuối cùng vung tay nói: “Em không phải nói, đây là cảmgiác tối thiểu một người đàn ông phải có, Sử Tĩnh rốt cục là nghĩ cái gì anh hiểu rõ nhất.”
Trán tôi lấm tấm mồ hồi, muốn giải thích thêm nhưng Chung Nguyên lại chặn miệng tôi lại … Ak ak, là dùng miệng anh ấy mà chặn …
Tôi và Chung Nguyên triền miên một lúc, cuối cùng anh ôm tôi vàolòng, trong giọng nói có chút lo lắng: “Đầu gỗ, đừng đi dạy Sử Tĩnhnữa.”
“Nhưng mà …”
Tôi vẫn cảm thấy Chung Nguyên có chút cố tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297368/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.