Chung Nguyên nói: “Bây giờ, anh có thể mời em bạo lực anh không?”
Tôi: “…”
Chung Nguyên không đợi tôi nói gì, đột nhiên lao tới hôn phủ lênmiệng tôi, miết nhẹ hai môi, sau đó hôn lên tai rồi xuống cổ, mãnh liệtkhông ngừng.
Tôi bị tấn công tới nỗi mặt nóng lên, nhưng cũng còn giữ được mộtchút lí trí, cố sức đẩy anh: “Cấm, cấm lộn xộn trước hôn nhân …”
Chung Nguyên phẫn nộ ngẩng đầu, một tay chống bên cạnh người tôi, một tay nhẹ nhàng vuốt mấy lọn tóc lởm chởm trên trán, hôn lên trán tôi,sau đó nhìn tôi u oán nói: “Chừng nào chúng ta mới kết hôn?”
Tôi đảo mắt, không biết trả lời vấn đề này như thế nào, nói thực làcòn chưa có nghĩ tới. Dưới ánh mắt ép cung của Chung Nguyên, tôi do dựmột lúc, chần chờ đáp: “Cái này … dù sao cũng phải chờ tốt nghiệp xongđã chứ?”
“Được, tốt nghiệp xong kết hôn ngay, cấm đổi ý.” Chung Nguyên nóixong, đứng dậy xuống giường, cầm cái áo khoác trên ghế lên lục lọi.
Tôi kinh ngạc nhìn hắn, kiếm cái quái gì trong đó thế?
Một lát sau, Chung Nguyên lấy ra một cái hộp nhỏ hình trái tim màuđỏ, một lần nữa ngồi lên giường. Anh vừa cười vừa mở hộp ra, lấy từtrong đó ra một chiếc nhẫn, nắm lấy tay trái của tôi, đeo nhẫn vào ngónáp úp. Lực chú ý của tôi bị thu hút vào những ngón tay thon dài của anh, tinh thần nhất thời có điểm hoảng hốt.
“Vừa vặn.” Chung Nguyên nói xong, nâng bàn tay tôi lên, nhẹ nhàng hôn lên chiếc nhẫn.
Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297355/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.