Lúc này, ánh mắt của Linh Yểm cũng đang chăm chú nhìn về phía Âm Thành đến xuất thần.
Sở Lạc chống cằm nhìn hắn, cuối cùng cũng lười quan tâm đến việc của hắn nữa. Xác định thương thế của hắn hiện tại vẫn chưa bình phục, tạm thời không có khả năng ra tay g.i.ế.c mình, nàng liền lại bắt đầu suy nghĩ về những tin tức vừa thấy được trong ngọc bài.
Thời Yến cũng đã đến Ma giới rồi, chắc chắn là vì tìm Sở Yên Nhiên. Không biết hắn có trở thành kẻ địch của mình hay không. Nhưng Hồng Kiếm đạo nhân đã dặn, nếu còn dư sức thì giúp hắn một tay. Dù trong lòng không muốn, nhưng giá mà lão đầu kia đưa ra quá hấp dẫn.
Đêm đến, Sở Lạc như thường lệ giả vờ ngủ say. Bất chợt, mắt cá chân nàng lại bị xiềng sắt quấn lấy, kéo nàng về một hướng nào đó.
Sở Lạc giật mình tỉnh giấc, chỉ thấy Linh Yểm đang từng bước đi về phía Âm Thành.
“Này!” Sở Lạc đè thấp giọng quát khẽ, rồi vội quay đầu nhìn ba tên Đoạt Linh giáo, thấy bọn chúng vẫn ngủ say, nàng mới đứng lên, tiếp tục nói: “Nửa đêm nửa hôm phát điên gì đấy! Ngươi định đi đâu?”
“Âm Thành.”
“Ngươi điên rồi à!” Sở Lạc trừng to mắt, giọng càng phải kìm nén khổ sở hơn:
“Ngươi không cần mạng thì thôi, ta còn muốn sống! Ta không muốn biến thành từng khúc xác bị nấu chín đâu!”
“Ngươi tưởng ta sẽ để ngươi gặp nguy hiểm sao?” Linh Yểm bỗng dừng bước, liếc mắt nhìn nàng, “Không cần lo lắng, chỉ là đi dạo một vòng thôi. Nơi này trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639098/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.