Vừa nói đến đây, sắc mặt Chu Mặc Du lập tức thay đổi, vội vàng xé phong thư ra xem.
Hắn sao có thể chỉ để lại một phong thư nếu không muốn người khác biết chuyện mình xuất tông, nếu không muốn bị ai ngăn cản. Nếu chỉ là đi làm việc thường, hắn tuyệt không đến mức như vậy.
Nghĩ tới những chuyện gần đây...
Chu Mặc Du rất nhanh đã đọc hết thư, đưa tay day trán, chân mày nhíu chặt.
Quả nhiên là vì kẻ phản đồ Linh Thú Tông kia, hắn muốn đến ma giới.
Trong sự trầm mặc của Chu Mặc Du, đại điện không một ai dám lên tiếng. Một hồi lâu sau, hắn mới khép cuốn sổ trước mặt.
“Hôm nay đến đây thôi, ta còn chút chuyện phải thương nghị với sư tôn.”
Phương xa, nơi Bắc cảnh, Hồng Kiếm đạo nhân đang trấn giữ bên ngoài quỷ cảnh, vừa nhận xong truyền ảnh của Chu Mặc Du thì xông thẳng ra ngoài.
“Thằng nhãi này, thật là trời sập đến nơi rồi! Lời ta nói coi như gió thoảng bên tai, giờ còn dám...”
“Ai da — ”
Một tiếng kêu thảm vang lên, chỉ thấy Hồng Kiếm đạo nhân xông ra quá gấp, đ.â.m sầm vào Chưởng môn Vu Thính, khiến ông bay ra ngoài mười trượng.
“Vu Thính à, vừa rồi ta không nhìn thấy ngươi, ta phải đến ma giới một chuyến, việc ở đây các ngươi tự lo liệu đi.”
“Khoan đã... đứng lại cho ta, nói rõ xem nào... hừ...” Vu Thính chau mày đứng dậy, phủi lớp bụi trên người, “Ngươi đi ma giới làm gì, cũng muốn nuốt một con ma xà sao?”
“Đương nhiên là đi bắt nghịch đồ về xử trí!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639097/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.