Hoa Dương hôm nay có chút khác biệt so với dáng vẻ rụt rè hôm qua, có thể cảm nhận được nàng đang gấp gáp tìm kiếm điều gì đó giữa đám đông.
Vì vậy, Sở Lạc liền đứng ở một vị trí nổi bật. Ánh mắt của Hoa Dương đảo qua, chỉ nhìn một cái đã lập tức quay đầu đi, nhưng trong lòng nàng đã chắc chắn — đúng là Sở Lạc đến rồi.
Khi chiếc xe kia đi ngang qua Sở Lạc, có một cánh hoa rơi xuống chân nàng.
Đợi xe đi xa, đám người lại bắt đầu xô bồ, Sở Lạc lúc này mới cúi người nhặt cánh hoa lên, nắm chặt trong tay rồi quay về chỗ ở.
Sau khi trở về, nàng dùng linh lực chạm vào cánh hoa, lập tức một tấm bản đồ có chữ hiện lên trước mắt nàng.
“Đây là bản đồ địa hình của Dương gia. Nàng bị giam ở một nơi gọi là ‘Thử Lao’, mà Thử Lao lại nằm ở… đỉnh tháp tròn. Cốt tộc vốnmang thuộc tính âm hàn, nơi càng gần ánh sáng thì càng khiến chúng khó chịu.”
“Trong nội bộ Dương gia có đường ngầm dẫn thẳng đến tháp tròn, là mật đạo dưới lòng đất, có binh lính xương trắng canh giữ. Hơn nữa tháp tròn chính là nơi tất cả bạch cốt binh sĩ cư trú… Đúng là làm khó ta mà…”
“Lần cuối cùng tháp tròn thất thủ là khi Hoa tộc đến gây loạn. Không ngờ Hoa Dương lại bị nhốt ở một nơi như thế. Nhưng Hoa tộc chẳng lẽ lại đến quậy phá lần nữa để tạo cơ hội cho ta?”
Sở Lạc không nhịn được xoa trán, nhưng rất nhanh liền khựng lại.
“Nhưng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639033/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.