Sở Lạc bước đến trước mặt hắn.
“Ý định tiêu diệt Dương gia của ngươi thật khiến ta bất ngờ. Nhưng ngươi chắc không ngờ tới, Hoa tộc đến phá rối, tiệc cưới bị làm loạn cả lên. Bao nhiêu công sức hạ độc của ngươi giờ chẳng có tác dụng gì nữa. Hơn nữa, mấy món ăn âm hàn để che giấu viêm độc cũng không còn.”
Nghe vậy, trong lòng Thương Cung trào lên lửa thù hận.
“Ngươi đến để nói những lời này? Hay là muốn cười nhạo ta?”
“Ta không có,” — Sở Lạc cười nhạt — “Thực ra ta vẫn còn rất nhiều nguyên liệu âm hàn như vậy. Nếu ngươi còn muốn tiếp tục hạ độc, ta có thể cung cấp thêm. Chi bằng… chúng ta lại làm một vụ giao dịch nữa, thế nào?”
Nghe đến đây, Thương Cung không khỏi sửng sốt, kinh ngạc nhìn Sở Lạc.
“Các ngươi... không phải người của Cốt tộc sao?”
“Đó chỉ là do ngươi tự tưởng tượng thôi. Ta không rõ ngươi vì lý do gì mà căm hận Dương gia đến vậy, nhưng sống c.h.ế.t của đám Cốt tộc chẳng liên quan gì đến bọn ta. Đương nhiên, chúng ta đến đây cũng có mục đích riêng. Nếu đều vì đạt được mục đích, vậy thì hai bên cùng có lợi, chẳng phải rất hợp lý sao?”
Trong lòng bắt đầu có chút d.a.o động, nhưng Thương Cung vẫn thận trọng quan sát cả ba người một lượt.
“Vậy mục đích của các ngươi là gì?”
Sở Lạc đưa mắt nhìn xung quanh, rồi hỏi:
“Nơi hậu trù này, bình thường có nhiều người lui tới không?”
“Lúc đầu còn có nhiều người của Cốt tộc qua lại, nhưng sau này... bọn chúng ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639032/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.