Thấy vật kia xuất hiện trong tay đối phương, ánh mắt Ký Lam trầm xuống: “Sao thứ này lại ở trên tay ngươi!”
Nói xong, nàng trừng mắt nhìn Hoa Ngọc Đường bên cạnh.
Sở Lạc thu lại huyết y, mang theo A Liên tiếp tục tránh né đợt công kích của đám ma tu đuổi theo phía sau.
“Chuyện này nói ra dài lắm,” Hoa Ngọc Đường cũng cau mày, “Trước tiên bảo người của ngươi dừng tay, đợi qua khỏi phong bạo rồi hãy g.i.ế.c bọn họ cũng chưa muộn.”
Ký Lam nheo mắt lại, ánh nhìn lạnh lẽo: “Ngươi vẫn còn muốn bao che cho nàng?”
“Ta không nói là bao che,” Hoa Ngọc Đường quát nhẹ, “Chẳng lẽ ngươi muốn bị hải yêu phát hiện, rồi cả đám c.h.ế.t sạch trên Nam Hải sao? Mau dừng tay đi!”
Nghe những lời ấy, trong lòng Ký Lam càng thêm giận dữ, song vì đại cục, vẫn giơ tay ngăn Cống Sơn lại.
Nàng hừ lạnh một tiếng: “Tiểu nha đầu gan không nhỏ, vừa lên đã g.i.ế.c một người của bọn ta. Hiện giờ ta có thể không truy cứu, nhưng để trao đổi, ta cũng phải g.i.ế.c một người bên các ngươi! Động thủ!”
“Khoan đã!” Sở Lạc lên tiếng: “Ta lấy thân mình đổi lấy con tin của các ngươi.”
Lời vừa dứt, Ký Lam nhướng mày, khóe môi không nhịn được khẽ cong lên: “Ồ?”
“Là ta ra tay g.i.ế.c người, không cần kẻ khác chịu tội thay. Muốn làm gì thì nhắm vào ta.”
Nghe vậy, Hoa Ngọc Đường lại đưa mắt đánh giá Sở Lạc, lúc này đang nhắm chặt mắt đứng phía trước.
Tính tình nàng sao lúc tốt lúc xấu như vậy?
Ký Lam không giấu được nét cười nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639011/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.