Thuyền đội Hổ Phong.
"Thuyền… thuyền sao không nhúc nhích nữa?"
"Hình như bị thứ gì đó chặn lại."
"Bên Hành Quang xảy ra chuyện gì rồi, bọn họ bị tập kích sao?"
"Tiếng thét thảm thiết như vậy… chẳng lẽ là… là hải… hải yêu?"
"Đừng nói nữa! Một nhóm xuống khoang khách, bảo hành khách dùng vải bịt mắt lại ngay!"
Trên mặt biển đêm, chiếc thuyền giáp đen thuộc đội thuyền Hành Quang vốn sang trọng vững chắc, giờ đây trong cơn bão lại nghiêng ngả chao đảo. Khúc hát kia vừa quét qua boong tàu, không biết bao nhiêu thân thể hóa thành huyết thủy, nhỏ giọt thấm xuống qua ván tàu, từng giọt, từng giọt một.
Khúc hát của hải yêu dần xa, Chiêm Vũ đẩy cửa, lần lượt tìm kiếm từng tầng một. Tuy vẫn còn người sống sót, nhưng đa phần đã không còn tung tích.
Tới khoang hàng, hắn mở cửa nhìn vào trong, ngoài mùi hôi tanh từ đám nô lệ, lúc này còn trộn thêm mùi m.á.u tanh nồng nặc. Bên trong—không còn một ai sống sót.
Vừa định quay về buồng lái để điều khiển thuyền rút lui, hắn vừa xoay người lại thì chợt đối mặt với một đôi mắt khổng lồ.
Tim hắn khựng lại, trong chớp mắt, toàn thân tan thành một vũng máu.
Hàng vạn u linh c.h.ế.t nơi Nam Hải kết thành thân thể hải yêu, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo rợn người. Chiếc thuyền nhỏ trước mặt nàng, so ra còn chưa bằng một con mắt của yêu.
Thân trên của hải yêu đã trồi lên khỏi mặt nước, khí tức tuyệt vọng che trời lấp đất bao phủ phạm vi trăm dặm. Nàng khe khẽ ngân nga, lững lờ bơi giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639010/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.