Dì Thẩm vội vã bưng rượu thức ăn ra, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ.
“Rượu thịt tới rồi đây—”
Tuy món ăn hôm nay trông hấp dẫn hơn mọi khi, nhưng mấy người đang mệt mỏi kia lại chẳng ai có tinh thần, người duy nhất có vẻ khá hơn một chút chính là Diêm công tử đầu còn quấn băng, song nhìn vẻ mặt hắn cũng biết, chuyện hôm qua hắn vẫn canh cánh trong lòng.
Những người khác gắp thức ăn, uống rượu, duy chỉ có hắn là ngồi yên bất động.
Thấy vậy, dì Thẩm đặc biệt bưng một bát canh gà tới đặt trước mặt hắn.
“Diêm Công tử hôm qua chịu thiệt thòi, hôm nay nên uống thêm chút canh gà bồi bổ.”
Nghe vậy, Diêm Trí chỉ liếc mắt nhìn dì Thẩm một cái, rồi lập tức đẩy bát canh ra: “Thôi khỏi, ta chẳng muốn ăn gì.”
“Ấy chết, sao lại thế được? Giờ đang là lúc dưỡng thương, uống canh gà hồi phục rất nhanh đấy.”
Thấy Diêm Trí vẫn không có ý định uống, dì Thẩm lại nói thêm: “Vết thương này lại nằm ngay trán, nếu ban đầu không dưỡng cho tốt thì e là sẽ để lại sẹo đấy. Huống hồ các ngươi cũng sắp tới kỳ thi hội rồi còn gì...”
Nghe tới đây, trong lòng Diêm Trí có chút d.a.o động, nhưng còn chưa kịp với tay lấy bát canh thì bát đã bị một đồng học ngồi bên cạnh giành mất.
“Ái chà dì Thẩm đừng để ý tới hắn, hắn tính khí vậy đấy, không uống thì để ta uống! Hôm qua ta cũng bị doạ không nhẹ, cũng nên bồi bổ một chút.”
Người kia vừa nói vừa ngửa cổ uống cạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638978/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.