A Liên nhìn vẻ mặt của nàng, khẽ hỏi: “Ngươi cảm thấy dì Thẩm có vấn đề sao?”
“Sắc mặt bà ấy trông rất khổ sở. Rõ ràng tuổi tác mới hơn ba mươi, mà nhìn qua lại như người năm mươi mấy tuổi.” Sở Lạc đáp, “Ngoài điều đó ra thì cũng chẳng thấy gì đáng ngờ.”
Đã mở cửa rồi, Sở Lạc cũng bước ra ngoài.
“Tri kỷ, ngươi định đi đâu vậy?”
“Quay lại núi hoang một vòng.” Tuy tối hôm qua tóc nàng không cảm nhận được dị động gì, nhưng nàng vẫn định đi xem mấy người thư sinh kia một chút.
“Vậy… vậy ta ở lại đây thôi, hồ nữ kia đã để mắt đến ta rồi.” A Liên lí nhí nói.
Sở Lạc không ngăn cản, chỉ nói: “Không phải đã nói rồi sao, việc hồ tiên báo mộng là do trận pháp tạo ra, gốc rễ nằm ở người viết thoại bản, có lẽ vốn chẳng có hồ nữ gì cả. Nếu ngươi ở lại, thì tiện thể dò la xem người viết thoại bản là ai đi.”
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Dứt lời, Sở Lạc rời khỏi quán trọ. Đám thư sinh qua lại tò mò nhìn bóng lưng nàng.
“Nhìn hướng đi của vị đại nhân kia, chẳng lẽ là lên núi tìm hồ tiên?”
“Không phải chứ? Hồ tiên rõ ràng chỉ xuất hiện vào ban đêm mà, bây giờ đi cũng đâu gặp được…”
“Thôi đừng nói nữa, đêm qua ta lại mơ thấy hồ tiên nương tử rồi, ôi chao, mềm mại thơm tho, sắc nước hương trời, thật là… thật là…”
“Gì mà nương tử của ngươi, rõ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638975/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.