A Liên vừa nhìn ra ngoài vừa đáp: "Nếu hiện thực cứ diễn tiến y như sách thì cũng chẳng có gì nguy hiểm cả nhỉ?"
"Có nguy hiểm." Sở Lạc nói chắc nịch.
A Liên ngạc nhiên nhìn sang: "Hả? Sao vậy?"
Sở Lạc kẹp lấy thoại bản, khẽ cười: "Vì nhân vật chính đã gian lận trong kỳ thi, mượn sức của hồ nữ, hoàn toàn không nhận ra mình đang gian lận mà cứ thế vượt qua kỳ thi. Với năng lực của Tề đại nhân, không lý nào lại không nghe được phong thanh. Lần này ông ta xuất hiện ở quán trọ, chỉ e không đơn giản là nghỉ chân. Hiện thực đã bị viết lại rồi."
"Nhưng mà..." A Liên len lén bước về phòng, còn đóng cả cửa lại: "Vị Tề đại nhân đó hình như đang đi về phía phòng chúng ta!"
"Hửm?"
Chẳng bao lâu sau, bên ngoài vang lên một giọng nói:
"Tại hạ Tề Lễ, nghe nói có đồng liêu đang nghỉ trọ nơi này, đặc biệt đến bái phỏng. Không biết các hạ là vị đại nhân nào?"
A Liên đứng nép sau cửa, truyền âm cho Sở Lạc: "Xong rồi, quan thật tới rồi, chúng ta sắp bị lộ rồi!"
Sở Lạc búng tay một cái, một thuật pháp nhỏ bay ra, giúp thu dọn cái bàn bị A Liên bày loạn cả lên, rồi nói: "Mở cửa đi."
Nghe vậy, A Liên ngạc nhiên vô cùng, nhưng vẫn ngoan ngoãn mở cửa. Người đứng ngoài lập tức bước vào.
Người tới không chỉ có mình Tề Lễ, phía sau ông ta còn có hai người mang phong thái trang nghiêm, không giống nội dung trong thoại bản, hiển nhiên đã nghe được tin tức gì đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638974/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.