"Đương nhiên, ngươi là Kim Đan tu sĩ mà!" — A Liên đầy tự tin truyền âm đáp lại.
"Vị công tử này, tại hạ là Hoàng Kiến Thành, người huyện Khánh, quận Bình Viễn. Không biết quý tính đại danh của công tử là gì?" — Có người nâng chén rượu bước đến bắt chuyện.
"Công tử, tại hạ là Thường Tiền..."
"Tại hạ là Viên Hồng..."
"Ể?" — A Liên ngơ ngác nhìn đám người đang lần lượt vây quanh Sở Lạc, gãi đầu lẩm bẩm: "Sao ta cảm thấy bọn họ có vẻ hứng thú với tri kỷ của ta hơn là nàng hứng thú với bọn họ vậy?"
"Có lẽ vì ta là người của Hình bộ."
"Hở?"
Sở Lạc liền đi thẳng vào vấn đề: "Chư vị hẳn đều vì chuyện hồ nữ trên ngọn núi hoang mà đến đây. Không biết các vị có suy nghĩ gì về việc này?"
Đối với những người đang ôm chí hướng thi đỗ công danh thì một vị quan đã tại triều như nàng chính là đối tượng vô cùng hiếm có để lấy lòng. Vì thế, cả đám như gặp được giám khảo trong trường thi, ai nấy đều tranh nhau phát biểu.
"Hahaha, nói đến hồ nữ kia, ta cũng chỉ vì tò mò nên mới tới xem thử. Dù nàng có xinh đẹp đến đâu, dịu dàng ra sao, thì cũng là yêu nghiệt. Nam tử hán đại trượng phu nên nghĩ nhiều hơn đến chuyện an dân, sắc dục là thứ tuyệt đối không thể dính vào."
"Đúng đúng đúng, tiểu sinh cũng nghĩ như vậy! Nếu nói là hồ tiên trong thoại bản bước ra đời thật thì nghe quá hoang đường, tám phần là do sơn tinh mộc quái gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638973/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.