Ngọn núi hoang.
A Liên rón rén bước theo sau Sở Lạc, mắt đảo quanh cảnh vật xung quanh không ngừng.
“Tri kỷ, ngươi nói xem, hồ nữ kia là yêu hay là quỷ, cảnh giới thế nào, thật sự sẽ không hại người chứ? Nếu lát nữa nàng ta từ trong rừng lao ra, nhất định ngươi phải chắn trước cho ta đó…”
Sở Lạc đưa ngược lại tờ thông cáo về hồ nữ cho nàng xem.
“Ngươi nhìn kỹ đi, trên đó viết rõ hồ nữ chỉ xuất hiện vào ban đêm, chúng ta chỉ là tình cờ đến đây, tiện thể đi dò la chút thôi.”
Tay A Liên vẫn còn run nhè nhẹ: “Nhỡ… nhỡ đâu nàng ta để ý đến bộ y phục ta đang mặc, muốn cướp giữa ban ngày thì sao?”
“Vậy thì đưa cho nàng ta đi.”
【Hảo cảm của A Liên -1】
“Ta không đồng ý! Ta sẽ dùng cả sinh mệnh để bảo vệ y phục của mình!”
Đột nhiên thấy Sở Lạc phía trước dừng bước, giọng A Liên cũng run lên: “Gì… gì vậy?”
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Phía trước có người.” Thấy A Liên đang âm thầm lùi lại, Sở Lạc bèn bổ sung: “Phàm nhân thôi.”
“Ể?” A Liên ló ra từ sau lưng Sở Lạc, đưa mắt nhìn về phía trước: “Nhìn cách ăn mặc của họ… hình như là mấy thư sinh trong thoại bản?”
“Ngươi xem cái thoại bản kia rồi?”
A Liên gật đầu: “Xem qua mấy trang, hình như là chuyện mấy thư sinh gặp hồ tiên trên núi hoang, rồi xảy ra vài chuyện… khó nói. Aii, kiểu cốt truyện này xưa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638972/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.