"Hiện tại Hàn Trần hẳn sẽ không công khai tin tức này quá rộng rãi, phong đạo hữu đã biết chuyện, xem ra trong Hách Thú thành vẫn còn không ít người Phong gia đang giám sát bên Điền gia."
Nghe vậy, Phong Vi Chi mỉm cười: "Trước đó đạo hữu có nói đến chuyện đoạt xá, Phong mỗ sao có thể không để tâm. Huống chi hai ngày nữa Điền gia tổ chức thọ yến, ta cũng sẽ đến dự, quan sát kỹ bên đó một chút, chí ít có thể đảm bảo an toàn cho người Phong gia khi ấy."
"Chỉ là, đạo hữu lại có thể còn sống quay về từ tay hắn, thật khiến người ta kinh ngạc."
"Ra được thì dễ, nhưng e rằng muốn vào thành lần nữa mới là việc khó." Sở Lạc đưa thần thức vào vòng tay, lấy ra chiếc mặt nạ La Sát: "Cái này trả lại đạo hữu."
"Linɦ Thú Tông làm ra chuyện thế này đúng là khiến người bất ngờ. Nếu đạo hữu không chê, có thể đến tạm nghỉ tại Phong Hành cục."
"Được." Sở Lạc vốn là chờ câu này.
Vì truy tìm tung tích Phong Dự Mạc, chuyến này đến đây cũng không phải chỉ có một mình Phong Vi Chi, nhân số trong Phong Hành cục khá đông. Sau khi thu xếp chỗ ở cho Sở Lạc, Phong Vi Chi liền cùng những người khác bắt đầu nghiên cứu chiếc hộp gỗ đen.
"Thứ này chẳng phải linh khí, cũng không mang yêu tính, sao lại có thể nuốt người?"
"Quả thật không tra được khí tức kỳ quái nào trên đó."
Nghe mọi người nói vậy, Phong Vi Chi kết ấn, chuẩn bị tháo tấm phù văn xanh biếc niêm phong bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638953/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.