Đêm khuya vắng lặng.
Đệ tử đạo tu trong Lăng Vân Quán đã nghỉ ngơi, làn gió yên ả thổi qua khiến người ta cảm thấy hơi lạnh.
Mọi thứ ở đây đều giống hệt như lúc nàng rời khỏi Tinh Vân Thành, có lẽ cũng chính vì vậy mà Sở Lạc cảm thấy hơi khó chịu.
Lão tổ của Dịch gia đã mất tích, vậy mà Lăng Vân Quán—một nơi đến Kim Đan tu sĩ cũng không có—lại vẫn yên ổn vô sự.
Nàng đi khắp nơi quan sát nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường. Định xoay người quay về lại đột nhiên cảm thấy ánh trăng hôm nay có chút kỳ lạ.
Trên mặt trăng có rất nhiều mảng tối, nhìn kỹ thì thấy những bóng tối ấy lại mang hình dáng… người đang vặn vẹo.
Sở Lạc ngồi trong sân ngắm trăng suốt một đêm. Sáng sớm hôm sau, người nhà họ Dịch tìm đến.
Là vị đệ tử Dịch gia hôm qua, tuy trong lòng vẫn còn ám ảnh bởi cảnh nàng “nói chuyện với không khí”, nhưng đây là mệnh lệnh của gia chủ, hắn đành phải miễn cưỡng tuân theo.
“Ờm… Sở đạo hữu, gia chủ nhà ta nói, gia chủ tiền nhiệm bị bệnh e là chưa thể hồi phục sớm, nên đặc biệt sai ta đến hỏi ngài: ngài đã ủy thác luyện khí gì, để khi tìm thấy có thể đích thân mang đến giao cho ngài.”
“Không sao, ta cũng chưa vội rời đi.”
“Khụ khụ… nhưng chúng ta thì gấp. Chắc ngài cũng đã biết, Dịch gia giờ lão tổ mất tích, gia chủ cũ bệnh nặng, tình hình như vậy, ngày mai gia chủ định phong tỏa toàn thành để tìm người. Nếu hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638885/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.