Sở Lạc trở lại Lăng Vân Quán, không lập tức đi tìm Tô Uyển mà trước tiên ghé qua gặp đệ tử trấn thủ của Lăng Vân Tông đang cư ngụ tại quán.
“Sau khi ta rời đi, nàng ấy có ra ngoài không?”
Đệ tử trấn thủ lắc đầu: “Nàng ấy vẫn luôn ở trong phòng, chưa từng bước ra khỏi cửa.”
“Vậy nàng có thi triển yêu thuật gì không?”
“Nếu có yêu khí tiết ra, kết giới trong đạo quán chắc chắn sẽ phản ứng. Hôm nay hoàn toàn không có cảm ứng gì dị thường cả.”
“Ta hiểu rồi.” Sở Lạc trầm ngâm giây lát, sau đó mới rảo bước đến chỗ ở của Tô Uyển.
Nàng có thể cảm nhận được, yêu khí trên người con nhện tinh tập kích nàng ban ngày hôm nay cực kỳ ô uế, trong đó không chỉ có yêu khí nồng đậm mà còn lẫn cả sát khí, oán khí, và mùi m.á.u người—hiển nhiên là đã g.i.ế.c không ít người. Những thứ này cực kỳ khó giả mạo hay ngụy trang.
Nhưng liệu sự xuất hiện của Tô Uyển và con nhện tinh kia chỉ là trùng hợp?
Vừa nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, Tô Uyển liền mở cửa như đã chờ nàng từ lâu.
“Tiểu đạo trưởng, cuối cùng ngươi cũng đã quay về rồi.”
“Ồ? Hôm nay ngươi muốn nói với ta chuyện gì?”
Tô Uyển lộ vẻ nghiêm trọng.
“Thật ra, chuyện ta muốn nói cũng có thể coi là việc nhà ta. Nhưng ta đã rời khỏi Tây Vực hơn bảy năm, chỉ nghe nói dạo gần đây đã đổi yêu đế mới, còn lại thì biết chẳng bao nhiêu. Hơn nữa… ta đã cắt liên lạc với gia tộc được năm năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638871/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.