Cùng thời điểm đó, trong đại sảnh của một tiểu viện, lão giả đang nhắm mắt ngồi thiền bỗng mở mắt ra.
"Người của Thượng Vi Tông sao còn chưa tới?" Lão quay sang nhìn vị đệ tử luyện khí đang rèn sắt bên cạnh. "Ngươi đi đón một chuyến đi."
"Vâng, lão tổ."
Bên này, Sở Lạc lần theo trí nhớ, đi đến trước một tiểu viện.
"Chắc là chỗ này… Họa sĩ quái đản lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ Dịch gia cũng có món đồ nào từ Thần Ma Cảnh mang ra?"
Nàng trầm ngâm suy nghĩ, rồi lại lắc đầu.
"Nhưng ta không cảm nhận được khí tức quái dị nào cả, Hoa Hoa cũng không có phản ứng."
Song, vừa nghĩ tới đây, nàng lại nhớ tới câu nói kỳ quái Hoa Hoa từng thốt ra tại Phương Mỹ Lâu hôm nọ:
[Chúc mừng ký chủ kích hoạt nhiệm vụ ẩn — Luyện khí sư.]
Nói xong câu đó thì không có thêm bất kỳ nhắc nhở nào nữa. Ngay cả tên gọi nhiệm vụ cũng mơ hồ đến lạ.
Gọi là Luyện khí sư, nhưng không biết là ai. Trong Dịch gia, luyện khí sư đông như kiến cỏ…
"Giờ ta còn có thể tin ngươi sao?"
[Ngươi là ta, ta là ngươi. Dù bất cứ lúc nào, người duy nhất tuyệt đối có thể tin tưởng, chỉ có bản thân mình.]
"Ngươi nói câu đó…"
"Bộ ngươi vừa mới lẩm bẩm cái gì vậy?" Giọng Liễu Tự Diêu đột nhiên vang lên sau lưng. Sở Lạc giật mình quay đầu lại, thấy hắn đang khoanh tay đứng đó.
"Ngươi không vào sao?"
"Ta thấy lạ, ngươi sao lại ở đây?" Nói rồi, Liễu Tự Diêu nhíu mày liếc quanh bốn phía.
"Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638868/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.