“Thân thể khỏe mạnh, ăn ngon ngủ yên.”
“…Thế thì tốt.”
Kim Tịch Ninh đứng tại chỗ suy nghĩ rất lâu, rồi mới nói:
“Vết nứt không gian này có thể duy trì trong nửa tháng, tu vi của người kia ắt hẳn đã đạt đến Động Hư hoặc Đại Thừa, à… có khi sắp độ kiếp phi thăng rồi.”
“Sư tôn, người này chính là tên đạo tu từng lừa chúng ta vào động phủ của tiên nhân kia đấy, không ngờ hắn lại lợi hại đến vậy. Thế tại sao lại đi bắt cá ở Nam Hải?” Sở Lạc càng thêm nghi hoặc.
Kim Tịch Ninh lại mở miệng: “Vi sư sẽ đến Nam Hải một chuyến.”
“Ơ?” Sở Lạc thoáng ngẩn người.
Rồi lại thấy Kim Tịch Ninh xoay người bước vào Hoàng Tuyền điện, từ đó không còn động tĩnh gì nữa.
Sở Lạc đứng ở cửa một lúc lâu mới phản ứng lại — sư tôn lại quên mất lời vừa nói rồi.
Rất nhanh sau đó, Hà Nghiễn Sơ đã quay lại, mang theo pháp khí dùng để bảo quản yêu đan, đi cùng hắn còn có cả người hiện đang chấp chưởng Ám Bộ — Hà Bất Quần.
“Tiểu Sở, ngươi có biết đạo tu ấy tên gì không?” Trên đường đến đây, Hà Bất Quần đã được thông báo tình hình.
“Hắn chưa từng nói.”
Lần đến chùa Viên Tịnh , nhóm Sở Lạc tiếp xúc chỉ là một ngọc giản có ghi lời nhắn, vị đạo tu kia chưa từng tiết lộ tên, chắc là không muốn mang tiếng xấu…
“Thời gian trôi qua quá lâu, trong tu chân giới khắp nơi đều có thể tồn tại những người cực kỳ cường đại, bọn họ thường không dễ lộ diện. Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638862/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.