Tại lầu trà Thiên Phàm trong Bình An phường, Sở Lạc nhận xong bản ‘Nguyệt Báo’ tháng này liền đến nơi đã hẹn với Tô Kỳ Mộc.
“Ngươi cần gì phải đích thân tới Lăng Vân tông, ta cũng sắp ra ngoài rồi, tiện đường đi ngang Thất Trận tông một chuyến.”
“Không xa, lại có truyền tống trận.” Tô Kỳ Mộc mỉm cười.
“Pháp y luyện xong rồi chứ? Để ta xem nào.”
Tô Kỳ Mộc lấy hộp gấm chứa pháp y ra, nhớ lại lời Sở Lạc vừa nói, liền hỏi: “Ngươi sắp hạ sơn lịch luyện sao?”
“Gần đây xảy ra nhiều chuyện, nhiều yêu tộc len lỏi vào Đông Vực, nên ta được phân nhiệm vụ đi trừ yêu.”
Sở Lạc ngồi đối diện hắn, mở hộp gấm ra.
Chiếc pháp y vẫn đỏ rực như lửa, kiểu dáng cũng rất đẹp, phẩm cấp có vẻ không thấp. Trong hộp còn có một xâu chuông vàng nhỏ.
“Ơ, cái này là gì vậy?”
Dường như không phải đi cùng pháp y. Nhưng nếu đây là một pháp khí riêng thì Tô Kỳ Mộc thật sự đã hao tổn không ít.
“Ta dùng đôi mắt cá kia, lại thêm một ít nguyên liệu khác, nhờ tiền bối của Linh Bảo tông luyện chế. Coi như là để cảm tạ ân cứu mạng của ngươi trong chùa Viên Tịnh.”
“Chuông vàng này là một cặp, cho dù linh lực bị phong ấn cũng không ảnh hưởng đến việc sử dụng. Một cái ở chỗ ta. Nếu ngươi gặp nguy hiểm bên ngoài, chỉ cần lắc chuông, ta sẽ biết. Trận pháp của ta cũng có thể thông qua chuông làm môi giới, lập tức đến tiếp viện.”
Nghe vậy, Sở Lạc nói:
"Vậy nói cách khác, linh lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638863/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.