Trên cây đào, một con linh miêu lông trắng đang lười biếng l.i.ế.m móng. Dưới gốc đào, một nữ tử vận y phục màu xanh tựa người vào lòng một nam tử Phật tu trẻ tuổi.
“Phù sinh như mộng, hoan lạc được mấy lần.”
Trong tay nàng là một thẻ sâm nhân duyên.
“Ngươi đã đến đây, chính là đại cát đại lợi. Phật Tổ thích ngươi đấy.”
Vị tăng nhân trẻ tuổi mang dung mạo tuấn tú, đôi mắt rũ xuống, nụ cười nhàn nhạt tựa như thần tiên bước ra từ tranh vẽ.
“Phật Tổ thích ta?”
Nghe vậy, nữ tử cũng bật cười.
“Nhưng Phật Tổ sao có thể thích một con yêu xà như ta được? Vậy người là vị Phật nào? Ta chưa từng nghe qua.”
Tăng nhân trẻ khẽ cong môi. Là Phật Đồ Tru.”
“Phật Đồ Tru... chưa từng nghe nói, chắc chắn là ngươi đang gạt ta.”
“Người xuất gia không nói lời dối trá.”
“Nhưng U Bàn từng nói, các ngươi tuy là tăng nhân nhưng lục căn chưa tịnh, rất có thể lại giỏi lừa yêu đấy.”
“U Bàn là ai?”
“Hắn là người, là một đạo sĩ, hiểu biết nhiều chuyện thế gian, hôm qua còn đến thăm ta nữa.”
“Đạo tu?” Vị tăng trẻ khẽ nhướng mày, trong đáy mắt hiện lên một tia châm biếm. “Một đạo tu mà lại kết giao với yêu?”
“Tại sao không thể kết giao với yêu?” Nữ tử áo lục nhìn hắn đầy nghi hoặc. “U Bàn còn được yêu nuôi lớn nữa kìa. Người lớn nhanh thật, ta nhớ lúc trước hắn còn nhỏ xíu, vậy mà mới hơn mười năm đã cao hơn cả ta rồi.”
Tăng nhân trẻ không đáp ngay mà hỏi lại: “Vậy đạo trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638849/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.