“Khởi!”
Tiếng quát vừa dứt, một luồng kim quang phát ra từ tay Tô Kỳ Mộc hóa thành một bộ giáp vàng bao bọc lấy hai người, dựng thành lá chắn quanh thân.
Yêu xà lao tới đ.â.m sầm vào bộ giáp liền bị b.ắ.n ngược trở lại trong nháy mắt. Cùng lúc đó, sắc mặt Tô Kỳ Mộc cũng tái đi vài phần.
Cung Văn và Nam Vụ vẫn không lập tức rút lui theo khe hở vừa được mở ra mà tiếp tục ở lại ngăn cản yêu xà đang điên cuồng lao đến.
Chỉ khi Sở Lạc và Tô Kỳ Mộc đã rút lui an toàn qua lối thoát, hai người họ mới nhanh chóng rời khỏi.
Sở Lạc vẫn chưa dám lơi lỏng cảnh giác. Chỉ khi nhìn thấy Nam Vụ và Cung Văn cũng an toàn bước ra, không thấy đám yêu xà đuổi theo phía sau, lúc này nàng mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.
….
Trong Phật đường mùi phấn son nồng nặc đến nghẹt thở. Mười mấy vũ nữ ăn mặc lả lơi đang vây quanh Thời Yến, sắc mặt hắn âm trầm đáng sợ, tay đặt trên chuôi kiếm, tùy thời có thể rút ra khỏi vỏ.
Phía bên kia, tình cảnh của nam tu Nhạc Tri Hứa cũng chẳng khác gì.
Đỗ Quy Mỹ nghe thấy tiếng các tăng nhân và đám mỹ nữ cười nói ve vãn nhau, đỏ bừng cả mặt vì xấu hổ.
“Mau nghĩ cách đi! Ta không muốn tiếp tục ở lại cái chốn quỷ quái này đâu!” Nàng dùng truyền âm nói với những người còn lại.
"Chùa miếu đàng hoàng thế này, sao tự dưng lại xuất hiện lắm nữ nhân như vậy chứ? Hơn nữa nhìn bộ dạng bọn họ… đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638848/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.