"Ngồi xuống."
Phelan chễm chệ ngồi chéo chân trên ghế dài, phất tay chỉ ghế đối diện hắn ra lệnh.
An do dự "Hay là tôi đứng cũng được..." Bị phạt còn ngồi ngang hàng thì thật không phải phép.
Hừ mũi một cái, Phela không vui nhìn cậu. Tức thì An liền ngồi xuống. Cậu có cảm tưởng nếu mình không ngồi, Phelan có thể lấy dây trói cậu dính mãi mãi trên ghế.
Ngồi xuống chưa nóng mông, Phelan bình thản hạ thánh chỉ "Cởi quần ra."
Một ngày bị ép cởi quần hai lần, dây quần sắp giơ cờ kháng nghị rồi.
An chống chế "Tôi lớn rồi, ngài đừng đánh mông tôi như đám tiểu hầu trong nhà nữa. Hay để tôi quỳ cũng được."
Mắt thấy cậu chuẩn bị làm tư thế quỳ muốn dập đầu tạ lỗi, Phelan nóng nảy đứng dậy kéo tay cậu, bất lực quát khẽ "Ngươi là đồ ngốc à?"
An giãy nãy giữ chặt lưng quần, sống chết cứu vớt hình tượng cuối cùng "Chứ không thì sao? Vừa nãy ngài đã bảo sẽ tha cho tôi mà." Có nô lệ còn bị lột sạch đồ để bị ném đá.
Chết trong tình trạng ở truồng, ngại lắm!
Hắn không nhiều lời, trực tiếp đè cậu lên ghế dài cởi quần.
Miệng An co lại vì hoảng "Hầu tước, có gì từ từ nói! Cái gì ngài có tôi cũng có. Đừng mà..."
Phelan không tốn mấy sức đã lột sạch quần An, vì sợ lạnh nên cậu còn cẩn thận mặc hai chiếc quần. Giờ đã bị lột sạch chỉ chừa lại quần lót. An nằm ngửa như con cá chết, thân dưới bị thổi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-nho-ngay-ngay-tim-cach-chay-tron/2554882/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.