Wattpad: Chim_derr
Căng thẳng càng ngày càng leo thang, có vẻ không có một sự thống nhất nào giữa tất cả các kiến nghị của hội đồng.
Bốp.
Người đàn ông quấn khăn đập tay lên bàn, gương mặt nghiêm nghị cau lại, kiềm không nổi tức giận đứng dậy chỉ tay vào mặt Phelan.
"Người đừng có ép người quá đáng!"
"Ép? Câu này phải để tôi nói với các người mới đúng. Thuộc địa phía Đông Tây đã là của các người, lại còn chen chân về phía Nam. Đây là hòa bình mà các người nói tới?"
Nhất thời xung quanh im lặng, không ai nghĩ Phelan lại thẳng thắn nói hết ra. Đúng là bọn họ có ý định như vậy...
"Sao? Nói trúng tim đen?"
Phelan ngả lưng ra ghế, một tay chống lên sườn mặt nhếch môi.
"An, sao em ở đây? Mọi người đang rối rít tìm em."
Nhân từ xa chạy lại, vì thoát mồ hôi mà mùi pheromone tỏa ra hơi nồng, An lặng lẽ đưa tay chặn cảm giác buồn nôn chực trào.
Cậu đặt cái xẻng nhỏ xuống, quay đầu mỉm cười "Tôi thì đi đâu được chứ."
Gương mặt vừa nhìn đã tạo cho người ta cảm giác muốn che chở, Nhân thoáng đỏ mặt, hơi lùi ra sau, "Ờ... chỉ là em cũng biết là..."
"Em hiểu mà. Mọi người tìm em có chuyện gì sao?"
"Đúng rồi, hoàng tử Leon đang trên đường tới đây, còn mang theo tin tức từ cung điện."
An nhíu mày, cất bước tiến vào lâu đài "Tại sao hoàng tử lai đích thân truyền tin?"
"Như vậy không phải tốt hơn sao? Người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-nho-ngay-ngay-tim-cach-chay-tron/2554843/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.