Andi bị Yoo đưa vào phòng khác, dù bị ấn trói trên ghế nhưng cũng không ngăn được miệng và thái độ bất hợp tác liên tục ngọ nguậy muốn chạy đến chỗ An hỏi cho ra lẻ.
Yoo liếc nhìn khinh bỉ "Mông anh mọc nhọt à?"
"Các người đều thông đồng với nhau muốn lừa tôi! Thả tôi ra, tôi phải nói chuyện này với công tước."
"Sao nói mãi mà anh không chịu hiểu vậy? Đây là việc hệ trọng, cậu ấy là kẻ đang mang thai người thừa kế tiềm năng của nhà Walter. Chuyện này không phải cứ làm ầm lên hay thả cậu ấy đi là xong. Liên quan đến mạng người đó có biết không."
"Tôi không cần biết."
Yoo thiếu điều muốn chẻ đầu hắn xem bên trong rốt cuộc là chứa thứ gì mà nói hoài không chịu hiểu.
"Yoo, đã dặn dò Adam chưa?" Leon đóng cửa, khẽ liếc Andi.
Vứt bỏ nét mặt khinh bỉ dành cho Andi, Yoo đứng dậy "Dạ rồi ạ. Adam ban đầu hơi nghi ngờ. Hoàng tử, cậu An sao rồi?"
Leon thở dài, rầu rĩ ngồi xuống ghế được Yoo phủi bụi "Ngủ rồi, khóc một trận rồi ngủ. Tôi còn tưởng cậu ta sẽ làm rùm beng rồi một hai đòi sống đòi chết, cậu ấy mới có mấy tuổi chứ."
"Khóc ư?" Không thể tin được người như An lại khóc, ít nhất trong ấn tượng của Yoo là vậy.
"Tôi cũng không ngờ cậu ấy tiêu cực tới vậy. Qua ngày mai tôi phải ra ngoài có việc, Yoo tạm thời ở lại cạnh, nếu lỡ cậu ta làm điều gì dại dột còn có người ngăn cản. Haizz, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-nho-ngay-ngay-tim-cach-chay-tron/2554841/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.