Con người dễ dàng sa ngã, thử lần một sẽ có lần hai, lần ba, và trăm lần sau nữa...
Giờ đâu An mới thấm thía được câu nói này.
Đôi con người đen láy long lanh nước, An cật lực cắn môi để không phát ra âm thanh kỳ lạ, kiều diễm quyến rũ ư? Không hề! Là bị hành cho ra bã thì có.
"Phelan... tôi mệt... A..."
Phelan không biết mệt mỏi dùng sức, cánh tay rắn rỏi cầm chặt chân An kéo lên "Một lần nữa."
Sẽ chết người đó!
An ôm chân, nhích người lò cò chạy trốn, cắn răng van xin "Hầu tước, ngài đừng có thử nghiệm nữa. Xoa bóp gì gì đó cũng không khá hơn đâu! Vài ngày nữa nó sẽ tự khỏi. Tôi không cần chăm sóc đặc biệt, thật đó!"
"Rõ ràng bác sĩ bảo xoa bóp thường xuyên chân sẽ mau lành hơn." Thân hình to lớn co rúm tủi thân, chẳng có chút đáng thương nào cả.
Cậu sắp điên rồi.
Vài ngày trước, nhân lúc Phelan ra ngoài, cậu len lén quan sát xung quanh hòng tìm lỗ hổng trong kiến trúc. Tuy đã ở lâu đài làm việc hơn ba năm, cuộc sống An chỉ xoay quanh Phelan, ngoài hầu hạ hắn ăn cơm uống nước, những việc mà một người hầu bình thường nên làm, cậu cũng chưa một lần nhúng tay.
An chưa được một lần tự ra ngoài dạo chơi, ba năm, đủ để thay đổi nhiều thứ.
Lên kế hoạch thật tỉ mỉ, An mới mong rời khỏi an toàn.
Trong lúc loay hoay tìm đường trèo qua cửa sổ phòng tắm, sàn nhà trơn trượt khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-nho-ngay-ngay-tim-cach-chay-tron/2554845/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.