🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Con biết không Saito, trách nhiệm của con đối với Baridi



Nặng nề lắm!



* * *



Dạ dày sôi sùng sục. Tôi cảm nhận cơn đói đang cào nát dạ dày mình. Ngồi trước bàn ăn tươm tất, tôi buồn bã im lặng.



Không hiểu sao tôi lại cứ đưa mắt về chiếc ghế đối diện, nơi ai đó vẫn ngồi.



Ngày đầu tiên, ai đã ngoan ngoãn chống cằm nghe tôi dạy về công việc của osin ngay tại chiếc ghế đó, gương mặt ngây ngô không vướng chút mưu toan. Ngày thứ hai, ai đó dịu dàng gục trên chiếc bàn chờ tôi cùng thức ăn thơm phức, cử chỉ đầy ôn nhu, chu đáo. Ngày thứ ba, ai đã hứa với tôi ngày ngày sẽ nấu những món của mẹ cho tôi ăn, lời hứa chân thành và đôi mắt trong veo đó làm tim tôi ấm áp. Ngày thứ tư, chỉ mình tôi hậm hực một mình ăn tối. Ngày thứ năm, tôi ngồi đây và nhớ những ngày qua, Saito Ken như đang hiện hữu trước mặt, cậu mỉm cười, gắp thức ăn cho tôi.



Trên mái tóc chưa kịp khô nước, hơi ấm từ những ngón tay cậu như vẫn còn len lỏi trong từng sợi tóc. Bờ vai tôi vẫn còn ê ẩm bởi cú húc khi cậu lướt qua tôi. Tất cả in đậm rõ ràng, vờn quanh trong tâm trí.



Tôi nhồm nhoàm thức ăn. Nhạt nhẽo. Ken nấu ăn rất ngon, nhưng giờ tôi thấy chúng thật khó nuốt. Cảm giác bứt rứt và hờn mác vẫn như vết xót dằm trong tim, ngứa ngáy và day dứt vô cùng. Tâm trạng trĩu nặng, tôi cảm giác mình không có chút ham

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giay/2727880/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Giấy
Chương 19: Mèo trắng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.