Tử Hạo chết rồi.
Tuy rằng Cơ Phượng không muốn chấp nhận sự thật đó, cũng muốn tin rằng y có thể tìm được một con đường sống, thế nhưng cảnh tượng cuối cùng ấy hắn lại là người chứng kiến tận mắt.
Ma Tôn bị bao vây không thể lấy một địch trăm. Dù tu vi của y khắp Tứ giới không ai có thể đuổi kịp, thế nhưng đối mặt với một đoàn quân hùng hậu có sự chuẩn bị kĩ càng đến thế, Tử Hạo vẫn bị ép chết.
Linh lực từ cả trăm tu sĩ tụ lại, tạo thành pháp trận khắc chế lửa địa ngục của y, Tử Hạo làm sao có thể đấu lại?
Cơ Phượng tỉnh dậy từ trong mộng mị. Pháp trận truyền tống đối với phàm nhân mà nói sức ép quá lớn. Cơ Phượng hôn mê bất tỉnh tròn một ngày một đêm.
Lần này xuyên qua không gian, lại không có kết giới bảo vệ của Tử Hạo nên khắp cơ thể hắn chỗ nào cũng đau nhức. Áo lông hồ ly rách tả tơi nhuốm một màu đỏ rực. Trên mặt hắn cũng có vài vết xước vì dịch chuyển thời không.
Cơ Phượng nằm dưới tán cây cổ thụ. Thân cây rất to, tán lá vàng rực tỏa ánh sáng chói mắt, cành lá khẽ đung đưa theo gió. Cảnh tượng đẹp đẽ huyền ảo giống như bước ra từ trong truyện cổ tích.
Hắn ngơ ngẩn nhìn cây thần hồi lâu, cảm nhận hơi thở cổ xưa đang phảng phất khắp không gian.
Đột nhiên có cảm giác hoàn toàn vô lực, giống như trụ cột duy nhất chống đỡ hắn tới bây giờ đã sụp đổ. Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dung-nhin-ban-ton-nhu-the/2915500/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.