Tử Hạo nghe thấy hắn nói xong thì trầm thấp cười một tiếng, khóe mắt cong cong nhìn tiểu Cơ Phượng bé tí đang chống nạnh hùng hùng hổ hổ.
Nhìn thế nào cũng thấy sao mà đáng yêu quá chừng.
Bạch Hạc môn trưởng lão giận run, đứng như trời trồng mãi không ho he được lấy một lời.
Cơ Phượng vẫn chưa chịu dừng lại, xua xua tay:
- Thôi thôi lão đầu xuống đài được rồi đó. Đứng mãi ở đây chỉ tổ mất mặt thôi á.
Mọi người lần thứ n rơi vào trạng thái trầm mặc...
Đúng lúc này, thanh âm của một nam tử phá vỡ không khí yên lặng:
- Trưởng lão vất vả rồi. Để vãn bối lên thỉnh giáo Ma tôn vài chiêu!
Giọng nói này quen cực kỳ. Cơ Phượng tò mò nhìn ngang ngó dọc, tức thì thấy Chu Thi cầm quạt, thanh y phiêu diêu nhẹ nhàng tung người nhảy lên.
Cơ Phượng ngạc nhiên trợn mắt, vô cùng phẫn nộ:
- Đám người chính đạo các ngươi cũng hay đó, kẻ thì gây sự trước, đánh không lại liền chửi, người thì giả dối, lợi dụng lòng tin của người khác. Uổng công ta coi ngươi là huynh đệ chí cốt, chuyện gì cũng nói cho ngươi biết. Thế mà ngươi lại đâm sau lưng ta thế này sao?
Công phu chia rẽ nội bộ của Cơ Phượng quả là cao tay. Hắn vừa nói xong câu này, phía dưới liền có tiếng xì xào bàn tán.
Chu Thi phe phẩy quạt trong tay, thản nhiên cười nói:
- Công chúa quá lời. Ta với huynh bèo nước gặp nhau còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dung-nhin-ban-ton-nhu-the/2915507/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.