Giọng anh mỗi lúc một trầm hơn.
Nói xong câu này, anh nghiêng đầu nhìn sang cô ở bên cạnh.
Có lúc, anh thật sự căm hận khả năng ghi nhớ quá tốt của mình.
Kể từ ngày đầu tiên nhìn thấy cô, mỗi một biểu cảm, mỗi một động tác, mỗimột ánh mắt cô nhìn về phía mình đều khắc sâu hết sức rõ nét trong đầuóc anh.
Anh còn nhớ, lúc rời khỏi London mình đã nóivới các đội viên: Nguyên nhân anh bắt buộc phải khẩn trương tới huyệnLăng Đình là vì anh muốn chứng thực suy đoán của bản thân – mật mã củahiệp ước Satan rất có thể được gài tại chỗ cô.
Ghostlà người đa nghi, tách tài liệu và mật mã ra lưu giữ ở các nơi khácnhau, một trong số đó rất có thể không nằm bên cạnh hắn mà được để ở một chỗ hoàn toàn khác, một nơi nhìn thấy, nguy hiểm mà lại an toàn.
Anh dùng lý do này để thuyết phục Cục trưởng và các đội viên, nhưng dường như càng để thuyết phục chính mình hơn.
Phải, anh chỉ gấp gáp tới bên cạnh cô vì mật mã.
Không phải vì không được nhìn thấy khuôn mặt cô, không được ôm lấy bờ vaimảnh dẻ của cô, không được hôn lên cánh môi mềm mại của cô… nên mới vộivã như thế.
Tất cả, từ đầu tới cuối, đều chỉ để hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Chỉ vậy mà thôi.
“Thời gian có thể xóa nhòa những dấu vết của cậu bên cạnh cô ấy. Nhưng còndấu vết của cô ấy thì khi nào mới có thể hoàn toàn biến mất khỏi cuộcđời cậu? Tôi chỉ biết, trước đây cậu chưa từng phản bội bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tu-bong-toi/125379/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.