Ngủ tới nửa đêm, bỗng nhiên có một tiếng sấm rất to.
Cô ngủ không sâu giấc, tỉnh lại ngay lập tức, mở mắt ra đã nhìn thấy ngoài cửa sổ là cảnh sấm chớp ầm ầm, mưa xối xả như trút nước.
Căn phòng thô sơ, dĩ nhiên sẽ có gió tốc vào và mưa giột xuống. Cô co romột lúc, quấn chặt chăn lại định ngủ tiếp. Một giây sau, cả người vàchăn đã được một cơ thể ấm áp phía sau vòng qua, ôm chặt lấy.
“Có lạnh không?”
Mạnh Phương Ngôn hạ giọng, thì thầm bên tai cô.
Chúc Tịnh không nói gì nhưng cũng không đẩy anh ra.
Cô và chăn đều ở trong lòng anh, còn anh ở sau lưng cô.
“Tôi biết em sợ sấm chớp.” Lúc này anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, từ tốn nói: “Tay chân lúc nào cũng lạnh ngắt, chu kỳ kinh nguyệt không đều đặn, mấy ngày trước đó thường xuyên đau bụng, còn hơi thiếu máu nữa”.
Anh nói toàn câu trần thuật.
Chúc Tịnh đã từ bỏ việc nghiên cứu khả năng nắm bắt từng chi tiết của anh,thẳng thừng dựa hẳn ra sau, thuyết phục bản thân yên lòng chấp nhận sửdụng chiếc máy sưởi bằng người này.
“Anh còn biết gì nữa hả?” Cô nhắm mắt lại, uể oải lên tiếng.
“Khi em cười to, bên má trái sẽ xuất hiện lúm đồng tiền; chưa từng bấm lỗtai; hồi trung học được bạn bè gọi là ‘Lôi Chấn Tử’; đế giày luôn luônmang màu đen, vòng ngực là 37C…” Anh còn chưa nói hết câu đã bị cô trởngược tay, tát thẳng vào mặt.
Chúc Tịnh cảm thấyngười đang ôm mình cười đến độ lồng ngực rung lên bần bật. Cô bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tu-bong-toi/125378/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.