Sáng hôm sau, Chúc Tịnh dậy từ sớm.
Trong nhà đã không còn ai, chiếc chìa khóa xe màu đen được đặt nghiêm chỉnh trên bàn. Cô nhìn qua rồi đi vào phòng tắm.
Ăn tạm một chút rồi cô cầm chìa khóa lên, lái xe tới bệnh viện.
Trong mấy ngày này ở bệnh viện, mặc dù cô không biểu lộ ra ngoài nhưng lại đặc biệt quan tâm hơn tới một bệnh nhân.
Đó là một ông chú tầm năm mươi tuổi, bị u não, bệnh tình đã bước vào giaiđoạn cuối, một trong hai con mắt đã mù. Ông ấy có một cô con gái rấtxinh đẹp, ngày nào sau khi tan làm cô ấy cũng tới bệnh viện thăm bố. Hai cha con họ tình cảm rất thân thiết, lúc nào cô cũng bắt gặp họ nói cười vui vẻ, dường như không hề suy nghĩ tới việc bệnh tình phát triển rasau và khả năng chữa trị thế nào.
David nói với côrằng, bệnh nhân này trong hôm nay sẽ được tiến hành mổ nội soi hộp sọ,cô và David sẽ cùng vào phòng mổ, tham gia ca phẫu thuật này.
Cơ họi thành công chỉ có 50/50. Có một nửa khả năng người đàn ông này sauhôm nay sẽ không bao giờ nhìn thấy con gái mình nữa. Nhưng trước ca phẫu thuật, ông ấy cũng hiểu rất rõ sự thật này và cả cô con gái cũng vậy.
Trước khi vào ca mổ, cô đi vào nhà vệ sinh một lần, lúc ra vừa hay bắt gặpcảnh cô gái nói chuyện với người mổ nằm trên giường đẩy.
“Bố ơi!” Cô gái tóc vàng cúi xuống, nắm lấy tay bố, “Con và Iris đã chọnđược váy cưới rồi, màu trắng thuần đấy, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-den-tu-bong-toi/125380/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.