Anh từ phòng tắm bước ra thấy cô đang trở mình lộ ra vòng eo bé tí cùng làn da trắng trẻo khiến anh đỏ mặt mày, anh mới tắm xong lại thấy nóng ran. Anh đi đến giường bệnh giọng có chút trầm ấm.
Lập Tân: Người phụ nữ này, sao mà tôi nỡ thả em ra khỏi vòng tay tôi đây.
Anh nhẹ nhàng kéo áo cô xuống đắp chăn lên người cô cứ thế anh ngồi chống tay xuống ghế sofa cầm quyển sách lên đọc.
Trời cũng dạng sáng, cô giật mình mà mở mắt cô nhẹ nhàng sờ khoảng trống bên mình có chút lạnh. Cô nhẹ mở miệng tiếng nói có chút khàn khàn.
Bạch Yên: Lập Tân..
Anh nghe giọng cô vội để cuốn sách xuống, đi tới phía cô nhẹ nhàng nói.
Lập Tân: Sao em?
Bạch Yên có chút khó chịu ở cổ vẫn gượng nói.
Bạch Yên: Anh cả đêm không ngủ sao?
Anh im lặng sờ nhẹ lên trên chán cô giọng dịu dàng nói.
Lập Tân: Em sốt rồi, anh đi gọi bác sĩ.
Nói xong anh liền gỡ nhẹ tay cô xuống, đắp chăn lên cho cô vội đi ra ngoài.
Cô trầm mắt xuống nhìn phía bóng lưng anh mà có chút hụt hẫng khi anh né tránh câu hỏi của cô.
Lát sau bác sĩ Liêm bước vào, đi đến chạm nhẹ chán cô giọng nghiêm nghị nói.
Bác sĩ Liêm: Có chút sốt, tôi sẽ đi kê thuốc cho cô ấy.
Lập Tân: Ừm.
Bác sĩ Liêm bước ra vội quay đầu lại nói.
Bác sĩ Liêm: Cho cô ấy ăn nhiều một chút, cơ thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2810046/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.