La Đông Lỗi mặt khó hiểu, nhìn Dư Tễ Đan rồi lại nhìn Lý Mính Hưu.
Là một cảnh sát nhân dân, trước giờ đều là cậu đi thẩm vấn kẻ khác, có khi nào thì bị người khác thấm vấn ngược lại đây?
Dư Tễ Đan nhìn Lý Mính Hưu, ánh mắt cũng mang theo vài phần nghiền ngẫm.
Người đàn ông trước mặt này rốt cuộc muốn gì? Đến tột cùng thì anh nghĩ gì?
Không thể nghi ngờ, anh rất nguy hiểm!
Người từ trong tù ra đều là người nguy hiểm, bọn họ đối với tự do tuy xa lạ nhưng sự khát vọng, hơn nữa, đối với sự xa lánh của người bên ngoài khó tránh khỏi bị tổn thương.
Dư Tễ Đan không nghĩ đến việc kϊƈɦ thích anh.
Làm một cảnh sát hình sự nhiều năm, cô tiếp xúc với quá nhiều phạm nhân rồi, mà phạm tội rồi tái diễn đã gặp qua không ít. Thậm chí có điều tra cho thấy, phạm nhân sau khi ra tù có tỷ lệ phạm tội lần nữa khá cao.
Thân là cảnh sát, cô đương nhiên muốn đem khả năng gây hại cho xã hội của phần tử nguy hiểm như Lý Mính Hưu hạ xuống thấp nhất.
Còn chuyện vì sao anh vẫn luôn đi theo cô, cho đến hiện tại cũng không còn quá quan trọng.
“Anh Lý, tôi nghĩ, lần trước tôi đã đưa đủ tiền để anh giải quyết vấn đề cơm nước trong khoảng thời gian ngắn. Ngày trước tôi bắt nhầm anh, tôi rất xin lỗi.”
Dư Tễ Đan đối với Lý Mính Hưu hơi cúi người: “Thực xin lỗi!”
La Đông Lỗi đứng bên cạnh càng cảm thấy hồ đồ.
Mười giây trôi qua, Dư Tễ Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi-chi-duoc-cai-dep-trai/1807339/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.