Lúc Dư Tễ Đan từ bệnh viện chạy về đồn công an thì đã quá giờ làm từ lâu rồi.
Cũng may sáng sớm nay Hồ cục trưởng đã gọi điện cho Sở trưởng báo rằng đêm qua cô trợ giúp đội Hình sự phá án thế nên trong sở cũng không có ai thắc mắc về chuyện phó đội trưởng mới đến đã đi làm trễ.
Dư Tễ Đan vừa vào văn phòng, lập tức thay cảnh phục*, lại đem quần áo ướt hơn nửa vừa cởi treo vào góc phòng.
*cảnh phục: đồng phục cảnh sát
Ngồi trước bàn làm việc, cô liền cho phép bản thân thả lỏng, từ sau khi bước ra khỏi bệnh viện, đầu cô vẫn luôn đau nhức, một đống hình ảnh xoay tròn trong não, quấn lấy nhau thành một cục len rối.
Vài phút sau, cửa văn phòng bị gõ vang.
Dư Tễ Đan dừng đôi tay đang xoa thái dương: “Mời vào”
Một nữ cảnh sát xinh đẹp mặc cảnh phục ôm một chồng tài liệu đi tới bàn làm việc của Dư Tễ Đan.
“Phó đội trưởng, đây là ghi chép của nhóm hậu cần, Sở trưởng dặn tôi đem qua cho cô xem qua.”
Người đưa tài liệu tới là một nữ cảnh sát thuộc đội hậu cần, tên là Phương Gia Mai, chuyên trách quản lý hộ tịch.
“Ừ, làm phiền cô rồi.”
Dư Tễ Đan đưa tay lấy tài liệu, nghiêm túc lật xem.
Phương Gia Mai đứng trước bàn làm việc, trong mắt ngập đầy sự tò mò mà chăm chú nhìn Dư Tễ Đan.
Từ góc độ của cô ấy, có thể từ trêи xuống dưới nhìn Dư Tễ Đan, tóc đen từ thái dương trượt theo sườn mặt rồi được vén ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi-chi-duoc-cai-dep-trai/1807338/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.