🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Trong tâm tôi thật chất đang kêu gào inh ỏi, muốn lẫy Vỹ vài câu đại loại như: “ Anh về làm gì?” , “Nửa tháng không về rồi sao không ở bên ngoài thêm nửa tháng luôn cho tròn”, Rồi thì: “Anh còn nhớ đây là nhà mình à?”. Nhưng tôi chợt nhận ra ngồi nhà này thuộc quyền sở hữu của Vỹ, mình chỉ đang ở ké thôi, sao có thể mắng chủ nhà sa sả như thế.



Nghĩ vậy, tôi đành ngoan ngoãn đi nấu cơm rồi dọn dẹp lại nhà cửa để chào đón đại gia đang bao nuôi vợ chồng tôi trở về nhà sau bao ngày vắng bóng.



Nấu nướng xong xuôi, dọn dẹp xong xuôi, mà Vỹ vẫn chưa về nên tôi tranh thủ đi vứt rác.



Thùng rác ở cuối dãy thôi, hai vợ chồng tôi tung tăng một tí là tới nơi. Trong lúc vứt rác, mắt tôi vô tình nhìn trúng một tờ tuyển dụng được dán bên cạnh.



Hóa ra trong tòa nhà này mới mở 1 xưởng sản xuất gấu bông và cần người làm thêm làm tại nhà. Công việc cũng dễ, chỉ cần dán mắt cho gấu thôi mà lương xem ra khá ổn. Vừa hay tôi đang kiếm công việc gì đó làm thêm thành thử không chút suy nghĩ mà mang tờ giấy kia về.



Quay trở về, thấy cửa ngoài đã có người mở, tôi nhìn đôi giày trên kệ, đoán là Vỹ nên lên tiếng gọi:



– Vỹ! Anh về rồi à?



Không ai trả lời tôi cả.



Tôi qua phòng anh ta, đụng vào tay gạt trước cửa phòng, mới hay bên trong đã khóa. Tôi lại đưa tay gõ vài cái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-la-em-chong/2566976/chuong-28.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.