🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lâm Chính không vội về Giang Thành luôn.

Lương Huyền Mi vẫn cần anh chăm sóc, anh định chờ bệnh tình của cô ta ổn định rồi mới đi.

Sau khi kê mấy vị thuốc cho Lương Huyền Mi uống xong, Lâm Chính liền đi ra ngoài, nói chuyện phiếm với Lương Thu Yến và Lương Tiểu Điệp.

Lúc này, hai mắt Lương Tiểu Điệp đang phát sáng, nhìn Lâm Chính đầy si mê, nhưng khi Lâm Chính liếc mắt sang thì cô ta lại vội vàng quay đầu đi, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Cô ta theo dõi chuyện này từ đầu, Zalo trong điện thoại đã tràn ngập tin về người trước mặt này.

Cô ta bỗng dưng cảm thấy mình thật may mắn, người mà biết bao người nằm mơ cũng muốn gặp đang ngồi nói chuyện ngay trước mặt mình...

Nghĩ đến đây, Lương Tiểu Điệp không khỏi bật cười.



Lâm Chính nhìn cô ta với ánh mắt kỳ quái, nhưng cũng không nói gì nhiều.

Chi thứ ba nhà họ Lương đã dọn đi.

Lương Vệ Quốc cũng cứng cỏi, sau khi làm ầm ĩ liền tuyên bố sau này không còn liên quan đến chi chính và chi thứ hai nhà họ Lương nữa, hai bên đến chết cũng không qua lại.

Người của chi chính và chi thứ hai nhà họ Lương tức điên lên, nhưng bọn họ không định ra tay với người của chi thứ ba.

Bởi vì Cổ Sam đã chết!

Thần y Lâm còn chưa đến cứu chữa, Cổ Sam đã uống nhầm thuốc giả, ngay trong đêm đã không ngừng ho ra máu rồi bỏ mạng.



Cổ Sam chết, thì chắc chắn Thư Thái sẽ không bỏ qua cho thần y Lâm và chi thứ ba nhà họ Lương.

Chỉ là chuyến đi đến đế quốc Anh Hoa của thần y Lâm vang danh toàn cầu, người nhà họ Cổ cũng không dám trả thù, chỉ có thể nhờ Thư Thái ra mặt.

"Chẳng phải giết được một tên Anh Hoa biết chút công phu mèo quào thôi sao? Vậy mà cũng thành anh hùng được? Đấu với nhà họ Thư ta? Thần y Lâm kia chỉ là một bãi phân trâu thôi!".

Bên ngoài linh đường nhà họ Cổ, Thư Thái biết tin về trận quyết đấu xong liền nhổ một bãi nước bọt, tức giận nói với người báo tin ở bên cạnh.

"Cậu chủ, thần y Lâm không đơn giản chỉ giết một tên Anh Hoa đâu! Trên mạng còn lan truyền video, nói thần y Lâm đánh nát một chiếc tàu sân bay chỉ bằng một quyền!".

"Đánh nát gì cơ?", Thư Thái sửng sốt hỏi.

"Tàu sân bay ạ!".

"Nói hươu nói vượn cái gì vậy? Lại còn tàu sân bay? Sao không nói luôn anh ta một quyền đánh nát Trái Đất đi?".

"Cậu chủ, tôi không lừa cậu mà! Có video hẳn hoi!".

"Lấy cho tôi xem nào!".

"Cậu đợi chút".

Người kia vội vàng lấy điện thoại ra.

Nhưng một lát sau, anh ta liền nhíu mày.

"Ấy, sao lại thế nào? Video đâu rồi? Bị xóa hết rồi sao?".

"Xóa rồi? Hừ, chắc chắn là kẻ nào đó rảnh hơi rỗi việc cố ý cắt ghép làm video giả để thổi phồng về thần y Lâm! Một người sao có thể đánh nát một chiếc tàu sân bay được chứ? Anh nghĩ anh ta là thần tiên chắc?", Thư Thái cười khẩy nói.

"Cậu chủ, có khả năng chính quyền cảm thấy video này gây ảnh hưởng không tốt, nên mới xóa đi. Dù sao những video kiểu này sẽ dẫn đến các vấn đề quốc tế", người kia do dự một lát rồi nói.

"Anh đừng nói linh tinh nữa, dù sao tôi cũng không tin! Bớt thổi phồng về anh ta đi! Tôi thấy cũng đến lúc rồi đấy, ông tôi đã đưa ra thông điệp cuối cùng cho thần y Lâm. Nếu hôm nay anh ta không chịu cúi đầu, thì chúng ta sẽ khiến anh ta chết không chỗ chôn thân".

Thư Thái hừ mũi nói.

Nói chuyện được một lúc, bên ngoài cửa nhà họ Cổ có một đám người bước vào.

Dẫn đầu là một ông lão mặc đồ trắng, vẻ mặt nghiêm nghị.

Ông lão gần 80 tuổi, nhưng còn rất quắc thước, không giận tự uy.

Thư Thái nhìn thấy thì sáng mắt lên, vội bước tới.

"Ông nội!".

"Ông cụ Thư đến rồi!".

Không biết là người nào nhà họ Cổ kêu lên, cả nhà họ liền ồ ạt xông ra.



"Ông cụ Thư, cuối cùng ông cũng đến rồi!".



"Gia chủ nhà tôi chết thảm quá!".



"Ông phải lấy lại công bằng cho chúng tôi!".



"Cầu xin ông!".



Mọi người quỳ xuống trước mặt ông cụ Thư, khóc lóc ai oán.



Bầu không khí vô cùng bi thương phẫn nộ.



Ông cụ Thư liếc mắt nhìn một lượt, lạnh lùng nói: "Thần y Lâm đâu? Đã đến chưa?".



"Không thấy bóng dáng tên chết băm chết vằm đó đâu cả! Sao anh ta có thể đến chứ?", con gái Cổ Sam ôm lấy chân ông cụ Thư, vừa khóc vừa nói.



"Ông Thư, chắc chắn thần y Lâm đã trốn mất rồi. Cậu ta không xuất hiện, chúng tôi cũng không tìm được!", con trai cả của Cổ Sam quỳ xuống khóc nói.



"Nhìn các cô các cậu kìa!".



Ông cụ Thư lạnh lùng nói: "Cậu ta không xuất hiện thì không biết đường ép cậu ta xuất hiện sao? Chẳng phải chi thứ ba nhà họ Lương qua lại thân thiết với cậu ta à? Người đâu!".



"Ông chủ có gì phân phó ạ?", người bên cạnh vội cúi đầu.



"Đưa hết người của chi thứ ba nhà họ Lương đến đây cho tôi! Để tôi xem bọn họ đến rồi, thì thần y Lâm của chúng ta có ra mặt hay không!".



"Vâng!".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.