Nghe thấy thế, tiếng cười liền ngừng bặt.
Vẻ mặt Lệnh Hồ Vũ cứng đờ, kinh ngạc nhìn mấy tộc. nhân chạy ra từ trong cánh cửa đổ nát.
"Các anh... nói gì cơ?”.
Lệnh Hồ Vũ ngạc nhiên hỏi.
"Cậu chủ, bên trong một đống hoang tàn, dưới đống hoang tàn toàn là thi thể, máu chảy thành sông, không ai sống sót! Trận chiến ở Long Tâm Thành đã kết thúc rồi!".
Một tộc nhân Lệnh Hồ vẫn còn hoảng hốt, run rẩy kêu lên.
Câu nói này lập tức kéo tất cả mọi người quay lại hiện thực.
"Sao lại như vậy được? Trận chiến ở Long Tâm Thành đã kết thúc thật rồi sao? Chúng ta đến muộn rồi sao?".
Lệnh Hồ Vũ trợn tròn mắt, tỏ vẻ khó tin.
Bồng hắn nhớ ra gì đó, liền trừng mắt gầm lên với Lâm Chính: "Truyền thừa của các Võ Thần đâu? Thi thể của các Võ Thần đâu? Bọn họ đâu rồi? Mau giao cho tao, nhanh lên!".
"Truyền thừa Võ Thần?".
Lâm Chính giơ tay lên, chỉ vào đầu mình: "Tất cả đều ở đây này!".
"Thằng chó, mày dám chơi tao!".
Lệnh Hồ Vũ nổi giận, vung tay lên quát: 'Xé xác anh †a cho tôi!".
"Giết!".
Đám người xung quanh lập tức xông về phía Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính chỉ giơ tay lên, tùy ý cử động một ngón tay.
Am!
Một luồng uy lực khổng lồ bỗng giáng từ trên trời xuống, đánh vào người bọn họ.
Trong chớp mắt, những người này nằm bẹp dưới đất, không thể động đậy.
Dường như bị một ngọn núi lớn đè lên người.
Ngay cả Lệnh Hồ Vũ cũng không may mắn thoát được.
Linh mã của hắn khuyu xuống đất, vô cùng đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816448/chuong-5671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.