Lệnh Hồ Vũ nghe thấy có chút thẹn quá hóa giận, lạnh lùng hừ một tiếng: "Họ Lâm kia, mày chết đến nơi vẫn còn cứng miệng à? Nghe đây, bây giờ tao hỏi gì mày trả lời nấy, nếu không, tao không những băm vằm mày, mà còn mang thịt của mày cho chó ăn, treo đầu của mày trong Long Trảo Thành, ngày ngày bị người ta nhổ nước bọt, tiếng xấu vạn năm".
Lệnh Hồ Vũ nói đầy dữ tợn, khuôn mặt đằng đằng sát khí.
Lệnh Hồ Vũ không thể bỏ qua cho Lâm Chính được. Hắn chưa bao giờ căm hận một ai như vậy.
Chính vì người này, mà lòng tự tôn và thiên phú mà hắn lấy làm tự hào đã bị giãm nát. Hắn vốn là đệ nhất thiên tài của Long Trảo Thành, là truyền nhân Võ Thần, sự xuất hiện của Lâm Chính khiến hắn mất tất cả, thế gia Lệnh Hồ cũng vì chuyện này mà chịu đả kích nặng nề.
Bây giờ là cơ hội tốt nhất để giết Lâm Chính.
Lệnh Hồ Vũ ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng rực, nhìn chăm chằm Lâm Chính.
Chỉ cần câu trả lời của Lâm Chính không khiến hắn hài lòng, hắn sẽ lập tức ra tay.
"Nói đi, bên trong còn những ai? Võ Thần mấy người chết? Mấy người còn sống?".
Lệnh Hồ Vũ cười khẩy chất vấn.
"Bên trong chẳng có ai cả".
Lâm Chính bình tĩnh đáp: "Còn Võ Thần thì chết hết rồi". Anh vừa dứt lời, xung quanh vốn đang ồn ào lập tức im bặt.
Lệnh Hồ Vũ cũng sửng sốt.
"Vớ vẩn, rõ ràng bọn tao nhận được tin Tiếu Thiên Võ Thần dẫn người của núi Tiếu Thiên tấn công tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816447/chuong-5670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.