Bị kết giới Thiên Thần phong tỏa, cả thị trấn đã trở thành một chiếc lồng giam.
Ông già đầu trọc và ông già tóc dài dẫn theo mọi người đến trước cổng, nhìn thấy kết giới, sắc mặt ai nấy đều đanh lại.
Một thi thể nằm trước kết giới, chính là người bọn họ đã phái đi trước đó.
Hiển nhiên hắn không chú ý đến kết giới, cưỡng chế xông tới nên bị chấn động mất mạng.
Muốn cứu sống cũng không khó, dù sao thi thể vẫn nguyên vẹn, lại còn mới chết.
Nhưng lúc này, không ai còn tâm trạng để cứu hắn.
"Phá kết giới cho tôi! Nghĩ cách ra ngoài!".
Ông già đầu trọc lập tức kêu lên.
Ông ta vừa dứt lời, mấy cường giả có khí tức hùng hậu ở phía sau ông ta xông lên, dồn sức phá kết giới.
Rầm!
Rầm!
Mấy âm thanh nặng nề vang lên.
Những chiêu thức đáng sợ đánh mạnh vào kết giới.
Nhưng... nó vẫn bất động.
Mấy cao thủ của thị trấn còn không thể khiến kết giới suy suyển chút nào.
"Cái gì?".
Bọn họ trợn mắt há mồm.
"Kết giới này... không hề tầm thường! Muốn phá được nó phải mất không ít thời gian!".
Ông già râu dài đanh mắt nhìn kết giới một lúc, sau đó trầm giọng nói: "A Mãnh! Cậu và đội bảo vệ giữ chân người kia, chúng tôi rời khỏi thị trấn bằng đường mòn".
"Bác bảo cháu giữ chân anh ấy?".
Trịnh Mãnh ngây người ra.
"Sao? Bây giờ các trưởng bối như chúng tôi cũng không chỉ huy được cậu à? Rốt cuộc trong mắt cậu có chúng tôi không hả?".
Ông già râu dài nổi giận, chỉ trích với lời lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816032/chuong-5255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.