Tửu Ngọc đã đến.
Nhưng là bị kéo đến.
Lúc này, cả người ông ta lõa lồ, trên cổ đeo một sợi xích chó, răng trong miệng đã rụng hết, tai cũng bị cắt đi, rồi khâu tai chó vào.
Không những vậy, hầu hết da thịt trên tứ chi của ông ta bị xé toạc, để lộ tổ chức dưới da đầm đìa máu tươi.
Tình trạng thê thảm khiến người ta nhìn mà rùng mình.
Đôi mắt ông ta trống rỗng thất thần, chỉ còn lại sự tuyệt vọng.
Nhưng khi nhìn thấy Lâm Chính, Tửu Ngọc bỗng chốc như nhìn thấy hi vọng.
"Hu hu hu..."
Tửu Ngọc điên cuồng kêu lên, muốn nói nhưng cái miệng bị khâu chặt khiến ông ta không thể thốt nên lời.
Người bên cạnh thấy thế liền rút roi ra quất mạnh vào người Tửu Ngọc.
Da thịt Tửu Ngọc lập tức rách toạc, máu me be bét.
Ánh mắt Lâm Chính dần trở nên lạnh lẽo, sau đó đi về phía ông ta.
"Đứng lại!".
Người kia cầm roi quát.
"Cút!".
Lâm Chính bình thản nói.
"Mẹ mày, chán sống à?".
Người kia quát lớn một tiếng, lập tức giơ roi lên quất mạnh về phía Lâm Chính.
Nhưng roi còn chưa tới, Lâm Chính đã điểm ngón tay, một luồng sức mạnh phi thăng tinh thuần lập tức đánh nát cái roi, xuyên qua cổ họng của người kia.
Hắn thậm chí không kịp hét lên tiếng nào đã ngã vật xuống đất tắt thở.
Lâm Chính đi mấy bước tới, lấy châm bạc ra, nhanh chóng tháo chỉ ở miệng Tửu Ngọc, đồng thời bỏ cái tai chó đi, nhét đan dược vào miệng ông ta.
"Đại nhân, cuối cùng cậu cũng đến rồi, tôi tưởng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816002/chuong-5225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.