Chất độc hung mãnh như vậy thì đáng sợ đến mức nào chứ?
Nó chẳng khác nào vật sống, không ngừng gặm cắn da thịt Lâm Chính, chui vào trong người.
Dường như ngay cả xương chí tôn cũng không thể chống lại độc lực này.
"Là Tàm Tâm Thực Cốt Độc!".
Hình như Ngự Bích Hồng biết rõ sự đáng sợ của độc lực này, kinh hãi kêu lên: "Lâm Chính, anh phải dừng ngay lại, vận công thải độc, nếu không Tàm Tâm Thực Cốt Độc này sẽ gặm cắn anh sạch sẽ trong vòng một phút, ngay cả vụn xương cũng không còn!".
Nhưng... dường như Lâm Chính không nghe thấy những lời Ngự Bích Hồng nói, anh lại giơ đao lên chém về phía Khinh Liên Cung Chủ.
Đôi mắt của Khinh Liên Cung Chủ trở nên run rẩy.
Bà ta chưa bao giờ gặp một kẻ nào điên như vậy.
"Lên!".
Khinh Liên Cung Chủ lại quát, cả người bay lên như sợi lông hồng.
Nhưng giờ phút này, Lâm Chính đã chém ra muôn vàn đao ảnh, giống như một cái miệng máu muốn nuốt chửng Khinh Liên Cung Chủ.
Bà ta lập tức vận khí tránh đòn.
Nhưng lần này, bà ta đã lùi đến tận tường.
Không còn kịp tránh đòn nữa.
Xoẹt!
Đao khí lướt qua, trên người Khinh Liên Cung Chủ lập tức xuất hiện mấy vết máu, cũng rơi từ trên không xuống đất.
Bà ta lăng không lộn nhào một cái, tiếp đất vững vàng, nhưng không phát động tấn công, mà dường như nhận ra gì đó, nhìn tấm khăn che mặt của mình.
Chỉ thấy chiếc khăn đang trùm trên đầu bỗng nhiên rách toạc, chậm rãi trượt khỏi khuôn mặt của bà ta, rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816003/chuong-5226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.