"Người này là ai mà to gan vậy. Không hiểu rõ tình hình bây giờ hay gì?”
“Não có vấn đề à?”
“Đến cả Phan Mạt còn bị ép lui mà gã này dám thắp nhang cho Hàn Lạc sao? Sợ rằng đến chết cũng không. biết vì sao lại chết”.
Đám đông nhìn chăm chăm bóng hình. Họ xì xâm, nghị luận bàn tán.Người nhà họ Hàn thì ngạc nhiên.
“Bộ Vĩ, còn đứng ngây ra đó làm gì, đưa hương cho. cậu Lâm đi”, gia chủ nhà họ Hàn là người đầu tiên kịp phản ứng, bèn gầm lên.
Hàn Bộ Vĩ giật mình, vội vàng bò dậy, khập khiễng đi lấy hương. Hắn lấy ra ba cây, cung kính đưa cho Lâm Chính.
“Anh...Lâm...này...", đôi mắt hắn đỏ au, hắn nghẹn ngào.
Lâm Chính nhận lấy. Anh im lặng sau đó khấn vái và cắm hương lên..
“Anh trai anh chết không đáng”, Lâm Chính nói.
“Anh tôi dũng cảm. Lần này không chịu khuất phục. Người sống sót duy nhất trở về nói rằng anh ấy yểm trợ cho những người khác, nếu không thì người kia cũng không thể nào trở về được. Anh Lâm, anh trai tôi không hề khiến anh thất vọng”, Hàn Bộ Vĩ rơi nước mắt.
Lâm Chính nhìn quan tài hồi lâu: “Là tôi đã khiến cho
Long Quốc mất đi một thống soái thiên cấp. Là tôi đã để Hàn Lạc lên tiền tuyến..”
“Anh Lâm, không thể trách anh được. Anh trai tôi cũng luôn muốn như vậy mà để còn lấy công chuộc tội. Lần trước sau khi anh ấy bỏ chạy thì luôn có tâm ma, lần này anh ấy lựa chọn ở lại, anh ấy không còn thấy áy náy nữa. Đó là lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815351/chuong-4574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.