Người đến là một ông lão gần 60 tuổi, đầu tóc bạc trắng, để chòm râu dê.
Ông ta mặc Đường trang, khuôn mặt nở nụ cười lạnh lùng.
Người này tên Trương Yên Bình, từng là trưởng lão của một tông môn lánh đời, sau đó bị trục xuất, ông ta đến Yên Kinh, tự mở võ quán, thu nhận một đám môn đồ đệ tử, thành lập thế lực của riêng mình, vô cùng ngang ngược.
Từng bị Hàn Lạc giáo huấn một trận.
Trương Yên Bình có võ công rất cao, ngay cả Hàn Lạc cũng không phải đối thủ của ông ta.
Nhưng do Hàn Lạc có thân phận là thống soái cấp Thiên, nên Trương Yên Bình không dám giao đấu với hắn.
Nếu không tội danh ẩu đả thống soái cấp Thiên cũng đủ để chính quyền tống ông ta vào tù.
Do sự chèn ép của Hàn Lạc nên mấy năm nay 'Trương Yên Bình sống rất không thoải mái.
Bây giờ Hàn Lạc chết trận, Trương Yên Bình xuất hiện thì chắc chắn là để xả cục tức của mấy năm nay.
Sắc mặt của người nhà họ Hàn rất khó coi, biết tình hình vô cùng gay go.
Có Trương Yên Bình ra tay, chỉ dựa vào Phan Mạt thì chắc chắn không thể áp chế được.
“Nhóc con mà cũng dám lớn lối ở đây? Cút ngay cho. tôi, nếu không tôi sẽ phế ba tông sư chó chết đằng sau côi”.
Trương Yên Bình nheo mắt cười nói.
“Ông... Trương Yên Bình! Ông dám động đến người nhà họ Hàn? Ông không sợ người của chính quyền ra tay với ông sao?”.
Phan Mạt mắng.
“Tôi động đến người nhà họ Hàn lúc nào? Tôi chỉ động đến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815350/chuong-4573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.